Lộc Chanh là công ty giải trí, Bùi Uyển cũng không phải người nắm cương vị về kỹ thuật nên cũng không có nhiều thứ cần bàn giao.
Có điều nếu như Tòng Húc không đến thì cậu ta sẽ còn lề mà lề mề, thử xem có cơ hội thay đổi gì hay không, vài ba ngày nữa mới đi.
Tòng Húc vừa đến ——
Bùi Uyển đứng cạnh bàn làm việc, thùng giấy chứa đồ vật đặt trên ghế, kéo ngăn kéo ra ném đồ vật vào trong thùng, gây ra tiếng động bịch bịch.
Trong văn phòng chỉ có hai người họ.
Tòng Húc không thúc giục, ngồi sau bàn lướt điện thoại.
Tốt xấu gì cũng là đến làm nên hôm nay cậu ăn mặc hơi nghiêm túc, áo sơ mi, âu phục thêm nút tay áo, đồng hồ tùy tiện lấy từ kệ thủy tinh trên kệ quần áo, lấy thật "không khéo", hơi đắt, Vacheron Constantin Perpetual Calendar*. (*Hãng đồng hồ cao cấp, ở thời điểm hiện tại giá thấp nhất của 1 chiếc đồng hồ hãng này khoảng 400 triệu VND)
Bùi Uyển vừa mới nhấc đầu lên nhìn thấy chiếc đồng hồ: "..."
Tòng Húc giơ điện thoại lên lướt trước mặt, không cần cố ý nhìn Bùi Uyển, không nhanh không chậm nói: "Nếu thấy ngứa mắt thì đừng nhìn."
Bùi Uyển im lặng, tiếp tục ném đồ vật vào trong thùng giấy, nhìn Tòng Húc ở sau bàn.
Tòng Húc cũng không nhìn cậu ta, dùng tay đeo đồng hồ nâng lên tiếp tục lướt điện thoại.
Dáng vẻ này rơi vào trong mắt Bùi Uyển, so với năm đó còn làm cho cậu ta cảm thấy chướng mắt hơn.
Dựa vào cái gì? Anh ta dựa vào cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-ta-treu-choc-chong-cu/974994/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.