Tòng Húc yên lặng đệt xong, bây giờ người không nghiện thuốc lá như cậu cũng muốn tự châm một điếu thuốc.
Tình huống này là như thế nào?
Lúc trước khi cậu còn đi học, thích Lục Thận Phi muốn chết không phải là giả, thích đến mức có thể xăm một thứ hồ nhão lên người cũng không sai, nhưng ít nhất đầu óc còn tỉnh táo: Yên thầm thì yêu thầm, lúc làm bạn bè tuyệt đối không vượt ranh giới, trở thành người yêu thì dùng một trái tim chân thành, nghiêm túc yêu đương.
Không đến mức sau khi kết hôn rồi ly hôn, lại đem tình cảm hôn nhân của bản thân xáo trộn lung tung chứ?
Cho nên, vẫn là hai câu hỏi kia:
Tại sao lại ly hôn nếu còn tình cảm?
Tại sao ly hôn rồi còn lưu luyến?
Tòng Húc ngồi trước màn hình, nghĩ trăm lần cũng không ra.
Ngồi một lát, cậu quay sang nhìn về phía túi đựng tài liệu bằng da ở góc bàn.
Đúng rồi, còn có bản quyền điện ảnh của《 Không đường thối lui》.
Trước khi gặp tai nạn xe, cậu đã quyết định ký hợp đồng《 Không đường thối lui 》 với Lộc Chanh.
Bán cho Lộc Chanh, chẳng khác nào bán cho Lục Thận Phi.
Nhưng cậu đã xem bảng thống kê, phía trên đánh dấu rõ ràng, trong 6 năm qua, từ cuốn sách đầu tiên dưới bút danh cho đến trước khi xuất bản《 Không đường thối lui》, miễn là bán bản quyển, những bản quyền đó không được bán cho Lộc Chanh.
Về mặt cảm nhận, Tòng Húc nghĩ, những bản quyền đó không bán cho Lộc Chanh dường như là cố ý không bán, cố ý bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-ta-treu-choc-chong-cu/236628/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.