Editor: Xoài
Địa chỉ: morethantenyears.wordpress.com
Tòng Húc khôi phục khá tốt, chỉ số các hạng mục kiểm tra bình thường, số lần đau đầu ngày càng ít, tinh thần cũng càng ngày càng tốt hơn.
Cậu ở phòng đơn VIP, có sô pha, TV và còn có một ban công lớn, bác sĩ và y tá cứ cách ba giờ vào kiểm tra một lần. Mẹ Tòng chăm sóc không rời một bước, ba Tòng làm cho cậu mỗi ngày ba bữa không trùng lặp.
Hai ngày đầu, Tòng Húc rất không quen, sống quá tốt, ăn quá ngon, mọi thứ đều là cao cấp nhất.
Cậu nghe ba mẹ ngồi trên sô pha nói chuyện, bàn chuyện mua nhà, nhà phố kiểu gì, nhà đơn lẻ, nhà view hồ ——
Ba Tống: "Căn nhà đó hình như 20 triệu." (20 triệu NDT ~ hơn 72 tỷ VND)
Tòng Húc hít sâu một hơi.
Mẹ Tòng: "Cũng không đắt lắm, chỉ có 20 triệu."
Tòng Húc đang ăn dâu tây suýt nữa bị sặc: Vậy mà còn không đắt?
Ba Tòng thỉnh thoảng xem cổ phiếu trên di động.
Mẹ Tòng bâng quơ hỏi: "Có lỗ không?"
Ba Tòng khụt khịt: "Dạo này thị trường không tốt, toàn màu xanh."
Ngữ khí không để ý: "Tôi không mua nhiều, chắc lỗ mấy trăm ngàn gì đó." (100 ngàn NDT~361 triệu VND)
Tòng Húc: Hả? Vậy mà còn không nhiều?
Lỗ Đạt Đạt thường xuyên đến đây, thường là ban ngày, hỏi cậu ta hiện tại đang làm gì, béo béo nửa dựa nửa nằm ở cuối giường lướt điện thoại, nói với Tòng Húc:"À, tớ mở một công ty."
Lắc lắc chìa khóa xe Porsche trong tay, âm thầm khoe với người mất trí nhớ: "Tự mình làm ông chủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-ta-treu-choc-chong-cu/236616/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.