"A Văn! Chạy mau, đừng tới đây..." Nam nhân còn chưa kịp nói xong thì "Phụt" một tiếng, một thanh lợi kiếm đã xuyên qua yết hầu hắn.
"Nhị thúc!"
Thứ tử nhà tả tướng Dương Văn trơ mắt nhìn thân thúc thúc hắn ngã vào vũng máu. Dương Văn cắn chặt răng, nhìn chằm chằm môn chủ Ngự Kính Môn – Hoắc Khuyết. Đối diện với đôi mắt cười như không cười của gã ta, Dương Văn sợ sệt không dám tiến lên một bước.
Nhìn Dương Văn như một con nai con, khóe miệng Hoắc Khuyết câu lên nụ cười khiêu khích, càn rỡ, đôi mắt hồ ly của gã tràn ngập đắc ý cùng điên cuồng, gã chậm rãi ngồi xổm xuống cạnh xác của người đàn ông, bàn tay thon dài tái nhợt hướng tới ngực của cái xác tìm kiếm.
"Phốc xuy – răng rắc" Tiếng da thịt bị xé rách cùng với tiếng xương sườn gãy vang lên cùng lúc.
Giây lát, Hoắc Khuyết một thân hồng y đứng lên. Bàn tay tái nhợt của hắn nắm một giọt máu đầu tim. Đêm đầu xuân, ánh trăng sáng rực soi xuống mặt đất, làm nổi bật giọt máu vẫn còn đỏ tươi, dần dần bốc lên nhiệt khí màu trắng.
Kim Đào vừa mới từ dưới vực bò lên, trải qua trăm cay ngàn đắng chưa kịp vui mừng thì đã nhìn thấy một màn này. Khiếp sợ còn chưa kịp hoàn hồn, bên tai nàng đã nghe thấy tiếng chém giết ồn ào.
Chất lỏng nóng bỏng văng tứ tung, dính lên mặt nàng. Nàng còn chưa kịp nhìn thấy rõ cảnh tượng trước mắt, máu tươi đã ập đến che phủ tầm nhìn. Trước mắt toàn là màu đỏ tươi, mùi máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-ta-ga-cho-trang-nguyen-lang/286239/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.