Tuy rằng cậu sẽ không biến 【Hải Đăng】 thành một viên đạn, nhưng cậu sẽ biến Hải Đăng thành một quả bom có thể gi ết chết người điều hành thứ năm nếu gã dám nuốt nó.
Diệp Sanh xoay người rời đi: "Đi thôi."
Ninh Vi Trần gần như trong nháy mắt hiểu được cách làm của cậu, hắn tự nhiên duỗi tay ra, vòng tay qua eo Diệp Sanh, ôm cậu trở về phòng: "Anh muốn lấy một đoạn sợi tơ sinh mệnh nhét vào trong cơ thể của Animus."
"Ừ." Cậu hứa với Hải Đăng sẽ mang nó về nhà và cậu sẽ không thất hứa. Nhưng Diệp Sanh sẽ không bao giờ để lại cho mình một mối nguy hiểm tiềm ẩn lớn trong U Linh Biển Chết. Cậu sẽ không đánh cược vào những cảm xúc mơ hồ của một kẻ dị giáo cấp S. Ai có thể được coi là người tốt trong số những người lớn lên trên Đảo Bướm vào thời điểm bắt đầu thảm họa? Với tư cách là quan chấp hành của Đảo Bướm ở kiếp trước, cách xử lý sự việc của Diệp Sanh chưa bao giờ liên quan đến "lòng tốt". Ngoài những triết lý khác nhau, cậu và Diệp Vẫn thực sự là anh em.
Diệp Sanh nói: "Giúp tôi cắt bỏ vết bớt đi." Nói đến đây, cậu nghiêng đầu, sắc mặt tái nhợt, vô tình lộ ra một tia yếu ớt. Nụ cười của Ninh Vi Trần biến mất, hắn dùng ngón tay câu lấy cằm Diệp Sanh, động tác lạnh lùng mà mạnh mẽ. Mái tóc dài màu bạc của hắn xõa xuống và hắn nghiêm túc nhìn cậu.
"Anh có biết việc này đau đến thế nào không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-nguoi-yeu-cu-xuat-hien/3555590/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.