Động tác rút súng của Diệp Sanh rất đơn giản và nhanh chóng.
Ánh mắt cậu khi bóp cò giống như viên đạn cậu bắ n ra, lạnh lùng và không có chút cảm xúc nào.
Thân hình vạm vỡ của lớp phó dừng lại cách gã một mét, lỗ máu ở giữa lông mày của gã chứa đầy máu, gã nhìn chằm chằm vào khuôn mặt như sương giá của Diệp Sanh, đôi môi run rẩy, lúc này gã cảm thấy nỗi sợ hãi thấu tận xương tủy là như thế nào.
Từ Mãng chưa bao giờ nghĩ tới Diệp Sanh lại có súng chứ đừng nói đến chuyện Diệp Sanh sẽ bắn gã. Gã thở gấp, hình xăm trên cổ dường như trở nên sống động và di chuyển về phía trái tim gã.
Dị năng của Từ Mãng có thể di chuyển một hình xăm lớn trên cơ thể và biến nó thành một lá chắn bảo vệ. Nhưng viên đạn của Diệp Sanh hoàn toàn phớt lờ dị năng của gã. Phụt, tiếng đạn xuyên qua ngực gã có thể nghe rõ ràng.
Vẻ tự mãn trên mặt Từ Mãng hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại vẻ mặt tái nhợt.
Điền Tuyết đỏ mắt nâng Trữ Khánh bị vả bầm dập mặt mũi dậy, đôi mắt đỏ hoe, hai người cũng bàng hoàng trước diễn biến này. Khi Trữ Khánh nhìn thấy người đó là Diệp Sanh, hắn liền nín thở không dám thở ra. Khi ở Thành phố Giải trí Thế giới, khi nhìn thấy Diệp Sanh rời cảng Frigga một mình, hắn biết rằng đây không phải là người bình thường. Nhưng hắn không ngờ nó lại không bình thường đến thế.
Diệp Sanh nói rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-nguoi-yeu-cu-xuat-hien/3555486/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.