Mạnh Lương: "..."
Mạnh Lương đã muốn cởi giày ra và đánh người.
Nhưng chú Mạnh chỉ cau mày nói: "Vào đi."
Cánh cửa màu đỏ của Làng cổ Dạ Khóc từ từ mở ra về phía mọi người.
Âm thanh mở cửa sắc bén và chói tai, giống như một cái cưa cắt đứt dây thần kinh của con người.
Một tiếng cọt kẹt.
Diệp Sanh một lần nữa cảm thấy cảm giác chóng mặt và khó chịu khi ra khỏi hang. Cậu nhận ra có người đang nhìn mình, ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Quản Thiên Thu. 【 Tuyệt Đối Thanh Tỉnh】 từ công hội King quay đầu lại nhìn cậu ngay lúc cánh cửa mở ra. Sắc mặt Quản Thiên Thu tái nhợt, thân thể run rẩy, cô lo lắng ôm bùa bình an trên cổ, nhìn Diệp Sanh với vẻ mặt mê man và cảm xúc khó hiểu.
Nhưng chẳng bao lâu, cô dường như đã tỉnh lại, lắc đầu và được Miêu Nham giúp đỡ bước vào.
Thạch Thấp: "..."
Thạch Thấp: "............"
Ahhhhhhhhhhhhhhhhhh tức chết hắn! Tên khốn này từ đâu tới?
Thạch Thấp tức giận đến mức nhảy dựng lên, đỉnh đầu bốc khói.
Vương Thấu vốn là một người thông minh, hai mắt đảo quanh, tiến tới ôm lấy vai hắn, an ủi: "Anh Thạch, anh đừng tức giận, đừng tức giận, tên này chỉ có khuôn mặt hiền lành, sao có thể so với anh về thực lực. Đến lúc vào Làng cổ Dạ Khóc, chị Quản sẽ biết vẻ quyến rũ của đàn ông không nằm ở khuôn mặt."
Thạch Thấp cảm thấy dễ chịu hơn, trừng mắt nhìn Diệp Sanh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-nguoi-yeu-cu-xuat-hien/3545463/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.