Hoài Thành, Cục Công An Thành Phố.
Dưới ánh sáng nhợt nhạt, đôi môi của Viên Thọ bị nứt nẻ và khuôn mặt tiều tuỵ hốc hác.
Ông bồn chồn ngồi trước ghế, chắp tay bất an, mồ hôi chảy ròng ròng trên trán.
Viên Thọ: "Ngân sách nhà nước cung cấp lúc đó không đủ nên việc xây dựng phòng triển lãm dưới lòng đất của Trung tâm Thể thao và Nghệ thuật tạm thời bị trì hoãn. Tô Kiến Đức đến văn phòng của tôi và muốn thảo luận vấn đề này với tôi, nhưng lúc đó tôi đang đi công tác ở thành phố bên cạnh, vào ngày hắn biến mất, tôi hoàn toàn không có mặt tại Đại học Hoài An, và tôi không hề biết gì về vấn đề này."
Cảnh sát nhìn hồ sơ ghi chép, nhướng mày nói: "Trước đây anh có cãi nhau với Tô Kiến Đức không?"
Viên Thọ nuốt nước miếng, gật đầu: "Chúng tôi đã cãi nhau. Tôi muốn đổi công ty xi măng vì lúc đó nhà máy vật liệu xây dựng xi măng đầu tiên đã xảy ra chuyện. Xét đến sự an toàn của học sinh, tôi muốn đổi sang công ty có chất lượng tốt hơn. Anh trai tôi điều hành một công ty xi măng, tôi rất tin tưởng anh ấy, anh ấy nhiều lần đảm bảo với tôi rằng chất lượng nhà máy của anh ấy ổn nên tôi muốn chuyển sang nhà máy xi măng đứng dưới tên anh ấy. "
Viên cảnh sát cau mày: "Nhưng công ty xi măng của anh trai anh đã bị Cục Giám sát thị trường phạt hai trăm vạn về tội gian lận xi măng từ lâu rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-nguoi-yeu-cu-xuat-hien/3545379/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.