"Mẹ cùng cha của con là bạn học cấp ba, mẹ mười lăm tuổi bỏ học theo hắn, mẹ vì hắn mà phá thai nhiều lần, cơ thể cũng bị phá hủy."
Hoàng Di Nguyệt gian nan mở miệng, chậm rãi nói.
"Sau khi mẹ kết hôn cùng với ba của con một năm thì cũng không hề có thai. Trước khi hoài thai con, mẹ bị bệnh nặng, cả người mơ màng hồ đồ ăn không ngon, mỗi lần ăn đều như muốn nôn ra, đi bệnh viện uống thuốc chích thuốc như thế nào cũng không hết. Vì thế bà ngoại con đem mẹ đi đến viện phúc lợi Âm Sơn."
"Con có khả năng không biết, bà ngoại con là một cô nhi lớn lên từ nhỏ trong viện phúc lợi."
"Bà ngoại con đem mẹ đi gặp người phụ nữ kia ở trong một căn phòng tối. Người phụ nữ kia rất cao và gầy. Bà ngoại con cầu xin người phụ nữ đó cứu mẹ, sau đó xảy ra chuyện gì mẹ cũng không biết."
"Sau khi về nhà thì tình huống trở nên tốt đẹp, qua một tháng thì mẹ phát hiện mẹ mang thai con."
"Lúc đó ta đã chán ghét sự vô dụng của cha con rồi, như thế nào cũng không chịu sinh con ra. Nhưng bà ngoại của con nói, mạng sống của mẹ đều là do con cho..." Hoàng Di Nguyệt nói tới đây thiếu chút nữa cắn trúng đầu lưỡi, vội vàng ngừng lại, cảm giác chân tướng càng nói càng bất lợi đối với bà, chỉ có thể lập tức thay đổi đề tài khóc lóc kể lể nói: "Sanh Sanh, con cũng không biết lúc mẹ mang thai con có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-nguoi-yeu-cu-xuat-hien/3311256/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.