Khi rời khỏi quê hương nơi cậu đã sinh sống và lớn lên suốt mười bảy năm để đến sống ở một thành phố lớn hoàn toàn xa lạ, không thể nào không cảm thấy hồi hộp. 
Diệp Sanh nhìn chiếc quần jean đen đã giặt đến bạc màu cùng đôi giày thể thao có chút bong tróc của mình mà nhẹ nhàng thở ra một hơi. 
Cậu tự giễu mà nghĩ, Hoàng Di Nguyệt lo lắng cũng không phải không có lý do, với bộ dạng xám xịt lấm lem bùn đất của cậu, sẽ rất xấu hổ khi tùy tiện bước vào cửa nhà họTạ. 
Bất quá cậu có tay có chân, tay làm hàm nhai, ăn đồ của mình dùng đồ của mình, vốn dĩ cậu cũng không có ý định đi tìm bà. 
Diệp Sanh mở điện thoại lên, đúng như dự đoán sau khi Hoàng Di Nguyệt bị chặn hai lần, bà đã đổi sang tài khoản thứ ba để tiếp tục quấy rầy cậu. Sau các bài dựa trên tình thân, lợi dụng lẫn lòng thương hại đều vô dụng thì Hoàng Di Nguyệt cuối cùng cũng nghĩ ra một cách để có thể gây ảnh hưởng đến Diệp Sanh. 
Bà đánh chủ ý lên bà ngoại của Diệp Sanh. 
【 Sanh Sanh, con có còn nhớ bà ngoại không. 】 
Diệp Sanh nháy mắt ngồi thẳng, vẻ mặt trở nên nghiêm túc lạnh lùng. 
Tin nhắn của Hoàng Di Nguyệt gửi đến. 
【 Sanh Sanh, bà ngoại con năm đó bị bệnh nặng, vì vậy mẹ đã đưa bà đến Hoài Thành để điều trị. Có một việc mẹ chưa nói cho con, trước khi bà con mất có để lại cho con một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-nguoi-yeu-cu-xuat-hien/2849045/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.