Thời gian sẽ chẳng vì thương xót cho ai mà ngừng lại cả, nó cuốn mọi buồn vui đau khổ của trần gian này đi theo dòng chảy của nó. Nó sẽ chẳng để ai hạnh phúc được quá lâu, mà cũng sẽ chẳng để ai phải chịu đựng nỗi đau dai dẳng đeo bám cả, nó vẫn luôn lạnh lùng tiến về phía trước, tiến về nơi có tiếng ve kêu râm rả náo động cả bầu trời ——
Bọn họ bắt đầu bước vào một năm học mới.
Vào lúc mà lớp mười còn chưa kịp nhập học, lớp mười một còn chưa phải đi trên con đường đầy nắng oi ả này thì lớp mười hai lại phải đi học sớm hơn tận một tháng rưỡi, ngày ngày cắm đầu vào đủ các loại bài kiểm tra từ lớn đến nhỏ. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì một năm tới, bọn họ sẽ phải "tận hưởng" thứ lịch trình dày đặc kín mít không khác gì địa ngục này.
Giáo viên bộ môn đã nhận được chỉ thị từ cấp trên, vừa mới ngày đầu tiên đã không thèm cho bọn họ chút thời gian nào để thở dốc cả, mỗi ngày phải phát đến tận năm sáu tờ đề luyện, ít nhất thì cũng ba bốn tờ.
Đống nhiệm vụ này nặng nề đến nỗi tan học rồi mà đám học sinh cũng không dám nghỉ ngơi, ban ngày ngủ quên thêm mười phút thì buổi tối ắt sẽ phải học bù thêm mười phút, hôm sau thì phải dậy sớm để dự tiết tự học nữa, ai chịu cho nổi?
Cuộc sống cơ cực khiến đám học sinh của lớp 3 không ngày nào không kêu than oán trách các thầy các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-doi-thu-bam-dinh-lay-tui/917238/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.