"......"
"......"
Cậu vừa dứt lời, cả hai người đều ngơ ngác nhìn nhau không nói lời nào.
Giọt nước dọc theo cánh tay rồi chảy xuống bồn tắm, tiếng "tí tách" nho nhỏ cứ vang lên theo từng nhịp điệu.
Bầu không khí tĩnh lặng kì lạ
Ôn Biệt Yến không biết cậu vừa thốt ra từ gì, đến tận lúc tỉnh táo lại rồi mới chợt cảm thấy ngỡ ngàng.
Mặt cậu bây giờ còn đỏ hơn cả tôm hùm đất đã luộc chín vậy, chỉ thiếu làn khói bốc lên trên đỉnh đầu thôi.
Lời nói là bát nước đổ đi, đã nói ra rồi thì có hối hận thế nào cũng không trở lại được.
Mặc dù bây giờ cậu đã ngại đến mức chỉ muốn chui tọt vào trong làn nước giấu kín mình đi cho rồi, nhưng vì để ngăn cho bầu không khí càng lúc càng quỷ dị như này nữa nên chỉ đành gằn ra từng chữ một.
"Anh.... đừng đứng đây đợi em nữa, ra ngoài chờ đi...nha? Em tắm qua thôi..."
Cánh cửa phòng tắm mở ra rồi lại đóng vào, trong phòng cuối cùng cũng chỉ còn mình cậu.
Cậu nhắm chặt mắt lại rồi vốc nước hất lên mặt mình, tiếc là bây giờ nước cũng đang rất nóng.
Hạ nhiệt thất bại, Ôn Biệt Yến nổi tính trẻ con ngụp đầu chìm hẳn vào trong nước luôn, tựa như thể chỉ cần làm thế thì người ăn nói linh tinh ban nãy sẽ không phải là cậu nữa.
Ôn Biệt Yến, sao mày lại to gan như vậy chứ?!
Phía ngoài cánh cửa kia, Dư Duy vẫn còn đang hốt hoảng lâng lâng, từng bước đi đều như bay không giẫm nổi lên mặt đất
Cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-doi-thu-bam-dinh-lay-tui/917233/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.