Thoáng cái đã hết kì nghỉ năm mới
Lúc trở lại trường vẫn còn một vài thành phần vẫn đang để cho hồn đi chơi xa ở đâu đẩu đầu đâu, dư âm của kì nghỉ vui vẻ mấy ngày trước in lại quá sâu đậm.
Cả lớp 3 ríu rít ầm ĩ bàn tán về kì nghỉ, sắp đến giờ tự học rồi mà vẫn còn liến thoắng không thôi. Phương Ái gào khản cổ họng rồi nhưng cả lớp vẫn chưa thấy dấu hiệu của việc ngậm miệng lại. Cô chỉ đành dựa vào thầy Vương đang trưng vẻ mặt tà ác như Diêm Vương gào lên, thành công dí bẹp miệng của đám học sinh.
"Mới nghỉ vài hôm đã văng não đi chơi xa rồi phải không?"
"Chuông vào giờ réo từ đời nào rồi còn không nghe thấy? Lấy sách ra cho tôi! Học thuộc thơ! Nếu không thuộc thì tiết trưa nay đừng hòng ra sớm!"
Ông trừng mắt nhìn đám học sinh: "Còn không mau lấy sách ra?! Hay là định đợi tôi đến nhồi kiếm thức vào đầu mấy anh mấy chị đây?!"
Đối mặt với quyền uy của thầy Vương, tiếng nhẩm thơ uể oải cuối cùng cũng dần vang lên.
Không biết đây có phải ẩn ý giữa thầy Vương và chủ nhiệm mấy lớp khác không mà lớp bọn họ vừa mới bắt đầu nhẩm thơ thì hai lớp bên cạnh bắt đầu to tiếng hơn, không phải đọc, mà là rống lên thì đúng hơn.
Cả phòng lớp 3 chợt yên ắng lại
Giây tiếp theo, thứ dục vọng chiến tanhg kì lạ nào đó dần dấy lên trong lòng học sinh lớp 3, bọn họ bắt đầu hét lớn, vừa hét vừa đọc to bài thơ. Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-doi-thu-bam-dinh-lay-tui/917200/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.