Sáng hôm sau, Ôn Biệt Yến vừa mới bước chân vào cửa lớp đã bị một đám bu lại, mồm năm miệng mười hỏi cậu đã khỏe chưa. Ngụy Gia tiên phong phá tan đám đông, chen vào đưa cho Ôn Biệt Yến một ly trà sữa còn nóng hôi hổi, vô cùng thành kính dâng lên.
"Kính gửi học thần thân yêu, đây là ly trà sữa tôi vô cùng trịnh trọng dâng lên tặng cậu." Nói xong cô rụt tay lại, khom lưng thành khẩn xin lỗi: "Thành thật xin lỗi!!! Là do tôi mà cậu mới phải nhập viện..."
Ôn Biệt Yến nhìn ly trà sữa trong tay, lại ngước lên nhìn Ngụy Gia, trong lòng bối rối không biết nên xử lý thế nào, chỉ đành nói một câu không sao cả, định trả lại ly trà sữa kia: "Cậu không cố ý, không cần phải câu nệ làm gì."
"Không được không được!" Ngụy Gia liên tục xua tay: "Học thần, cậu phải nhận lấy đi nhá, nếu không thì tôi sẽ áy náy chết mất!!! Coi như cậu nhận ly trà sữa này thì cậu vừa làm chuyện tốt cứu tôi, sau này tôi sẽ rút kinh nghiệm thật kĩ, không gây phiền toái đến cậu nữa! Chuyện này chỉ diễn ra duy nhất một lần, chắc chắn sẽ không có lần thứ hai!!!"
"À đúng rồi! Sáng nay tôi cũng không ngắt hoa bẻ cành, thấy tiệm lẩu kia liền tránh xa trăm bước, cậu cứ yên tâm uống trà đi, chắc chắn sẽ không sao cả!"
"......"
Ôn Biệt Yến im lặng không nói gì, trong lòng thầm nghĩ xem chuyện này có phải hơi quá rồi không
"Ôn Biệt Yến à, cậu nhận đi." Đỗ Tư Tư nói đỡ cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-doi-thu-bam-dinh-lay-tui/917191/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.