Nội tâm của Phó Minh Thành vô cùng sợ hãi nhưng tầm mắt hắn lại không muốn rời khỏi màn hình. Hắn không biết được cuối cùng mình đã khép lại máy tính như thế nào. Cũng không biết được làm như thế nào mà mình vẫn có thể duy trì được bộ dạng bình thường đi ôm Lăng Lăng của hắn.
“Hử? Làm sao vậy?” Tạ Lăng nghiêng đầu hỏi.
Người thanh niên ở trong tay của hắn anh tuấn mỹ lệ, ý cười trên lông mày rất nhẹ, đôi mắt màu hổ phách trong veo đẹp đẽ. Ngay cả bộ dạng lười biếng nằm trên sofa của anh cùng thật ưu nhã cao quý.
Đây là tiểu vương tử của hắn.
Phó Minh Thành vòng tay ôm tiểu vương tử vào trong lòng. Đầu ngón tay xoa xoa nhẹ lên eo của tiểu vương tử. Không hiểu sao trong lòng hắn đột nhiên lại nảy ra một cái suy nghĩ đáng sợ. Tiểu vương tử của hắn đáng lẽ ra không nên ở chỗ này mà là nên ở trong một toà lâu đài lộng lẫy được bao quanh bởi hoa hồng, rất nhiều gai nhọn của hoa hồng giữ cho tiểu vương tử không thể rời khỏi lâu đài. Tiểu vương tử cả ngày chỉ có thể ở trên tháp cao mà nhìn về hướng xa xăm, mong rằng sẽ có một ai đó tới mang mình đi.
Nhưng người duy nhất có thể đến được lâu đài chỉ có hắn mà thôi, nhưng hắn lại là người chỉ muốn giữ tiểu vương tử mãi mãi ở lại trong lâu đài này.
“Anh đang nghĩ cái gì vậy?” Tạ Lăng xoa đầu của chim hoàng yến.
Người đàn ông nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-chong-toi-luon-cho-rang-minh-la-the-than/3469729/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.