Tạ Lăng hiểu lời nói còn đang dang dở kia của Phó tiên sinh, anh im lặng trong vài giây rồi lặng lẽ mở to hai mắt nhìn hắn.
Nhìn tôi đi, đừng có làm nũng.
Tạ thiếu gia ôm hoa hồng đứng đối diện với Phó Minh Thành, không khí trong phòng thoáng chốc trở nên khác lạ.
Phó Minh Thành: “Lăng Lăng...”
Điện thoại di động của Tạ Lăng đột ngột vang lên, cắt ngang lời nói của Phó tiên sinh.
Tạ Lăng cầm điện thoại lên, là cuộc gọi của ba anh - Tạ Quang Vinh, anh đặt đóa hoa sang bên cạnh rồi đi ra phía cửa sổ, bắt máy.
“Ba?”
Phó Minh Thành vuốt vuốt đầu ngón tay của mình, như đang muốn lưu lại độ ấm của Lăng Lăng.
Tạ Lăng: “... Hà Thành... ba xem thử xem, tình hình của dì Bạch bên kia...”
Tạ Quang Vinh vừa nhận được tin báo của Tạ Lăng nên phải lập tức gọi điện thoại lại xác nhận ngay.
Phó Minh Thành không phải cố ý muốn nghe cuộc trò chuyện của Tạ Lăng, nhưng cái tên “Hà Thành” khiến hắn phải cảnh giác.
“Thôi... có thể nói sau được không? Hiện tại con không được rảnh cho lắm.”
Tạ Lăng vốn dĩ không hề có hứng thú với chuyện của Hà Thành nên nhanh chóng kết thúc cuộc gọi.
Tạ Quang Vinh đang trong giai đoạn trì hoãn, đã nhiều ngày ông cũng không nghĩ đến việc điều tra Hà Thành kia, ông vẫn cực kỳ bất ngờ đến khi nhận được tin tức của Tạ Lăng gửi tới.
“Hà Thành đã làm phiền con trai mình thế nào?” Ba Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-chong-toi-luon-cho-rang-minh-la-the-than/3469709/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.