Ba ngày sau Lý Vụ cùng nữ tộc trưởng lại ngồi xuống đàm phán.
“Thế nào, các người nghĩ kỹ chưa?” Lý Vụ cong chân, bộ dạng cà lơ phất phơ nói, “Muốn giao dịch với ta hay người tiếp theo đây?”
Nữ tộc trưởng mở miệng nói cái gì đó, Đông Mĩ Tễ thì phiên dịch lại: “Giao dịch với ngươi, có thể.
Ba năm, có thể.
Nhưng chúng ta cũng có, yêu cầu.”
“Nói.” Thoạt nhìn Lý Vụ có vẻ đã đoán được nên thoải mái rung rung chân, bộ dạng lưu manh kia bị Thẩm Châu Hi ở bên cạnh lặng lẽ đè lại.
Hắn thấy nàng nhíu mày thì ngượng ngùng hạ chân xuống.
Nữ tộc trưởng lại nói gì đó khiến Đông Mĩ Tễ lộ ra giật mình.
Một lát sau hắn do dự nói lại cho Lý Vụ: “Mẹ ta nói, các ngươi hỗ trợ, đánh Kỳ Nhất Thân.”
“Không được.” Lý Vụ không chút nghĩ ngợi đã từ chối, “Chuyện giữa hai bộ lạc của các ngươi ta mặc kệ —— muốn ta quản cũng được nhưng ba năm biến thành mãi mãi, như thế ta sẽ đánh đám người kia phải tâm phục khẩu phục.”
“Không thể.” Đông Mĩ Tễ phiên dịch lại lời nữ tộc trưởng, “Chỉ có thể, ba năm.”
“Ta cũng không thể.” Lý Vụ quả quyết nói, “Đừng mong chiếm lợi của lão tử.”
Đông Mĩ Tễ nhìn về phía nữ tộc trưởng và chờ phiên dịch lại lời bà ta.
Nữ tộc trưởng thì yên lặng nhìn Lý Vụ còn hắn cũng không hề né tránh nhìn bà ta.
Sau một lúc lâu bà ta mới mở miệng gọi: “Lý Vụ.”
Thẩm Châu Hi và Lý Vụ cùng trợn mắt.
Không đúng, chính xác là toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945763/chuong-270.html