Tối muộn hôm đó lần đầu tiên triều đình Đại Yến tổ chức đi săn sau khi gặp quốc nạn.
Lần đi săn này bắt đầu bằng một buổi tiệc tối long trọng bên lửa trại.
Cây đuốc lập lòe trong bóng đêm, tiếng đàn sáo liên miên không dứt.
Vũ nữ mặc một thân kim sa vung dải lụa màu đỏ trong lúc uyển chuyển xoay quanh ngọn lửa trại.
Chân ngọc trắng nõn mang chuông phát ra tiếng kêu giòn vang.
Nhưng dù vũ cơ nhiệt tình nóng bỏng đến vậy thì vẫn chẳng phải tiêu điểm của buổi tiệc này.
Thẩm Châu Hi ngồi nghiêm chỉnh trong bữa tiệc, áo gấm màu hồng màu hoa trà dài phết đất.
Ánh lửa phản chiếu trên bộ trâm nạm châu ngọc ung dung phú quý cắm nghiêng ở búi tóc thái bình của nàng.
Ngọc bích theo gió đêm mát mẻ lay động, như bồi hồi giữa ngàn sợi tóc mang theo ánh sáng lấp lánh.
Thế nhân đều biết Việt Quốc công chúa thừa hưởng dung mạo kiều diễm của Bạch quý phi từng được sủng ái khắp lục cung nhưng người được tận mắt nhìn thấy nàng cũng không nhiều.
Lúc còn ở trong cung nghe nói mỗi lần Việt Quốc công chúa ra ngoài đều mang theo trăm dặm bình phong.
Lúc này dù lưu lạc dân gian 2 năm nên thế trận của nàng mỗi khi ra ngoài không còn được như trước có điều cũng không phải dễ mà gặp được vị công chúa suốt ngày ru rú trong nhà này.
Việc nàng trực tiếp xuất hiện trước mặt bao nhiêu người như hôm nay là lần đầu tiên.
Mà bên cạnh nàng chính là thiên hạ đệ nhất công tử phong hoa tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945738/chuong-245.html