“Biểu cữu ca?” Thẩm Châu Hi khiếp sợ hỏi lại.
“Ta là biểu ca của ngài, cũng là biểu…… ấy ta nhổ vào!” Bạch Nhung Linh vang dội phỉ nhổ, vẻ mặt vẻ phẫn nộ, “Ta và cái kẻ này chẳng có quan hệ gì!”
“Ván đã đóng thuyền, biểu cữu ca vẫn nên sớm chấp nhận sự thật này đi.” Lý Vụ nói.
Thẩm Châu Hi thấy đầu mình đột nhiên nổ mạnh vì tin tức này, nàng ngơ ngác nhìn cái kẻ bỗng nhiên trở thành biểu ca của mình này và hỏi: “Ngươi là vị biểu ca nào của ta?”
“Còn có thể là vị biểu ca nào? Bạch gia chỉ có mình ta là cháu đích tôn, ngài đương nhiên cũng chỉ có một vị biểu ca là ta!” Bạch Nhung Linh nghiêm túc nói sau đó đột nhiên đứng dậy phất vạt áo quỳ xuống trước mặt Thẩm Châu Hi nói, “Thảo dân Bạch Nhung Linh bái kiến Việt Quốc công chúa.
Thảo dân tới cứu viện chậm trễ, tội đáng chết vạn lần.
Sau cung biến tổ phụ và gia phụ vẫn luôn thu thập thông tin về công chúa thông qua hệ thống cửa hàng của chúng ta trên khắp cả nước nhưng chẳng thấy tin gì.
Mãi tới vài tháng trước thảo dân mới mua được trang sức ngọc bội của công chúa từ một đội thương nhân sắp xuất quan và từ đó mới tìm được tới đây.”
Bạch Nhung Linh ngẩng đầu lên, vẻ mặt trịnh trọng thành khẩn nói: “Tổ phụ và gia phụ vẫn luôn ở nhà lo lắng cho an nguy của công chúa, mong điện hạ cùng ta về nhà.
Bạch thị nhất định sẽ dốc sức cả tộc trợ giúp điện hạ trở về cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945698/chuong-205.html