Tương Dương bị bao vây!
Thẩm Châu Hi chỉ thấy đầu mình chấn động, hai chân nhũn ra mà nhìn người lính liên lạc trước mặt và cố duy trì bình tĩnh.
Lý Vụ không có ở đây, nàng cần phải gánh vác trọng trách ở huyện Tương Dương.
“Hiện tại tình huống như thế nào?” Nàng cố giả vờ trấn định hỏi.
Lính liên lạc thở dài nhẹ nhõm một hơi và nói: “Bốn cửa thành Tương Dương đều bị phản quân vây chặt, trong đó cửa Tây đang bị kẻ địch tấn công mạnh.
Phương Đồng Tri đã chạy tới đó duy trì trật tự.”
“Tương Dương còn nhiêu quân canh giữ?”
Lính liên lạc do dự một lát mới nói: “Tính cả hậu cần và tạp vụ thì có lẽ sẽ có 3000 người…… Tri phủ đã mang đa phần binh lực đi cứu viện Thương Châu, hiện giờ có thể nói là Tương Dương hoàn toàn trống.
Mọi người trong thành đang cực kỳ hoảng sợ…… Có lẽ không duy trì được bao lâu……”
“Hiện tại viết thư cầu viện các huyện thành lân cận có kịp không?” Thẩm Châu Hi vội vàng hỏi.
“Quân chủ lực của Tương Châu đều ở Tương Dương, dù có thể phá vây cầu viện thì viện quân cũng chỉ như muối bỏ biển…… Nếu xin giúp đỡ của các châu thành khác thì một là sợ không kịp, hai là châu thành chung quanh phần lớn cũng đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi lũ lụt, cho dù có phái được quân tới cũng chẳng làm được gì trước mặt 10 vạn quân của Ngụy đế.”
Thẩm Châu Hi nghẹn họng không trả lời được, hơi lạnh theo lưng nàng lan ra mọi nơi trong thân thể.
“Phu nhân……
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945692/chuong-199.html