Đương nhiên Thẩm Châu Hi không thể để hắn đi hỏi Lý Thước được.
Nếu để người khác biết chuyện này thì nàng lấy mặt mũi đâu đi gặp người khác đây?
Nàng đắm chìm trong nỗi sợ hãi mình sẽ mang thai, lại giận chó đánh mèo mà đánh đầu vịt, sau đó đuổi con vịt béo ra khỏi phòng.
Lý Vụ đứng ngoài cửa thật lâu mới ủ rũ cụp đuôi đi.
Hắn lập tức chui vào thư phòng, lấy mấy quyển đông cung mình coi như trân bảo ra mà tinh tế kiểm tra, hắn tỉ mỉ đánh giá trên bức tranh, từ tư thế tới đầu tóc.
Trình độ nghiên cứu này ngang bằng lúc hắn khổ đọc cuốn《 ba ngày học thơ cấp tốc 》do Lý Bạch viết.
Nhưng mặc kệ hắn nhìn thế nào, lại lật tới lật lui, thậm chí so lên ánh mặt trời nhìn thì cũng không hiểu làm sao mới có đứa nhỏ.
Hắn biết làm chuyện phòng the sẽ mang thai.
Hắn biết những gì vẽ trên giấy đều là chuyện phòng the.
Hắn biết tối hôm qua chính là một cái được vẽ trong này.
Nhưng —— Hắn không dám đưa ra kết luận.
Không không không, chỉ có một lần thôi, sao mà khéo thế được?
Trên đời này có rất nhiều nam nữ không sinh được con, còn có rất nhiều đôi vợ chồng mười mấy năm cầu cạnh mới có con.
Có nhiều người muốn sinh mà không sinh được như thế, không thể nào đến hắn lại một lần đã trúng phải không?
Hắn nhíu mày khổ nghĩ, đúng lúc ấy Lý Thước bước vào thư phòng thấy hắn hiếm khi phát sầu thì kinh ngạc hỏi: “Đại ca nghĩ cái gì thế?”
“Đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945690/chuong-197.html