“Phu nhân, thuốc tới rồi.”
Thị nữ bưng chén thuốc đến gần mép giường Phương thị.
Mặt bà ta vẫn tái nhợt khi được tỳ nữ bên người đỡ ngồi dậy.
Bà ta mở to đôi mắt trống rỗng và sờ soạng bát thuốc tỳ nữ mang tới.
Nước thuốc màu đen lắc lư trong cái chén vàng, mùi hoa nhàn nhạt bốc lên từ nước thuốc, hơi nước khuếch tán trong căn phòng an tĩnh.
Phương thị uống xong một bát thuốc rồi đưa chén sứ cho thị nữ và nói: “…… Sao không phải là cái chén hay dùng?”
Ngưng Vũ sửa sang lại gối mềm trên giường để Phương thị nhẹ nhàng dựa lên rồi mới cười nói: “Đây là cái bát bằng vàng ròng bệ hạ ban thưởng khi công tử đắc thắng trở về.
Lần này công tử phá tan 80 vạn phản quân khiến trong ngoài triều đình đều chấn động.
Ngự Sử Đài vốn công kích công tử và lão gia kinh nhất thế mà lần này cũng không dám nói gì.
Chúng ta đúng là hả lòng hả dạ một phen!”
“…… Hắn đã trở lại sao?” Phương thị hơi hơi nhíu mày.
“Mấy ngày trước công tử đã trở lại, nô tỳ lo lắng phu nhân không vui mà ngài cũng không hỏi nên nô tỳ mới không dám nói……” Ngưng Vũ nhìn sắc mặt Phương thị và thử nói, “Công tử trở về là bị bệnh, hiện tại còn nằm trên giường chưa đứng dậy được.
Bởi vì bị bệnh nên công tử không tiện tới thỉnh an phu nhân, có điều mỗi ngày ngài ấy đều cho người qua hỏi tình huống của ngài.”
Ngưng Vũ chậm rãi nói, thấy Phương thị không mở miệng đánh gãy thế là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945680/chuong-187.html