“Nàng mau thử trà lông vịt vàng này xem, nhất định nàng sẽ thích!” Lý Vụ hưng phấn nói.
Thẩm Châu Hi đã đọc cuốn trà kinh, cũng uống trăm loại trà nhưng chưa từng nghe thấy trà nào tên là lông vịt vàng.
Nàng mở nắp chén trà thấy hơi nước lượn lờ bay ra, nước trà có màu xanh trong hơi vàng, lá trà trôi nổi mang màu vàng lẫn màu xanh.
Hương trà tỏa khắp trong phòng, tươi mát như lan, kéo dài thật lâu.
Thẩm Châu Hi kinh ngạc hỏi: “Đây không phải Hoàng Sơn Mao Phong sao?”
“Ai thèm quan tâm nó là Hoàng Sơn Mao Phong hay lông vịt vàng, uống ngon là được, nàng nếm thử xem ——” Lý Vụ mang vẻ mặt chờ mong mà nhìn nàng.
Thẩm Châu Hi bưng chén trà lên thổi nhẹ hai cái rồi nhấp một ngụm.
“Thế nào?” Lý Vụ hỏi.
Hoàng Sơn Mao Phong thì Thẩm Châu Hi đã uống không ít, cũng không phải cực phẩm gì.
Một chén trà này còn chưa lọt được vào mắt nàng nhưng chỉ cần nghĩ tới Lý Vụ ngàn dặm xa xôi mang trà về cho nàng thế là mùi vị của nó lập tức ngọt lành hơn bất kỳ trà nào nàng đã uống trước kia.
“Thật là ngon.” Nàng khẳng định mà gật đầu.
“Lão tử biết ngay là nàng sẽ thích.” Lý Vụ lập tức đắc ý, hắn gắp một đũa bánh đậu đút cho nàng nói, “Nàng nếm thử xem.”
Thẩm Châu Hi muốn cầm lấy đũa tự ăn nhưng bị hắn tránh đi.
“Há mồm.” Hắn nói.
Thẩm Châu Hi đỏ mặt, hai môi hé ra thật nhỏ.
Lý Vụ để sát miếng bánh đậu đỏ thơm ngọt bên miệng nàng.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945664/chuong-171.html