Cái nơi đã sớm thành phế tích, đến khất cái cũng khinh không thèm tới thế mà lại có bí ẩn!
Ngoài ba anh em Lý Vụ thì mọi người ở đây đều trố mắt ra mà nhìn.
Bọn họ hoài nghi không dám tin, tiếng nghị luận càng lúc càng lớn.
Lý Vụ rút trường đao bên hông ra thế là cả đám lại an tĩnh.
Đám hương thân lúc trước từng sớm chiều ở chung nay mang theo một chút kinh ngạc và sợ hãi mà nhìn một Lý Vụ xa lạ.
Hắn đã từng là du côn lưu manh nay mang theo đại quân khổng lồ hoàn mỹ trở về nơi hắn lớn lên.
Lý Vụ uy phong lẫm lẫm làm người khác không dám coi khinh.
Kẻ từng đắc tội hắn thì trong lòng run sợ bị thanh toán.
Người có quan hệ tốt thì tự biết xấu hổ không dám tiếp cận.
Hắn mặc áo gấm đắt đỏ, đoan chính búi tóc lên, cả người ngả ngớn tản mát mà rút đao, một khắc ấy bỗng hắn trở nên uy nghiêm kỳ lạ.
Lý Vụ đã từng là con rắn nay lột xác thành giao long, tất cả mọi người đều nghĩ kẻ trước mặt đúng là Lý Vụ mà bọn họ quen sao?
Lý Vụ dẫm lên tấm ván gỗ mà Lý Côn vừa xốc lên sau đó đi tới cạnh mật thất rồi vung đao liên tiếp chém rơi mấy cái khóa trên rương gỗ.
Mũi đao đẩy nắp rương ra, trong đó là nén bạc chỉnh tề, là áo giáp mới tinh, đao kiếm sắc bén chồng chất bên nhau, tỏa ánh sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Đám người lặng ngắt như tờ.
“Thật không dám giấu giếm, đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945658/chuong-165.html