Ba ngày sau Thanh Phượng quân mới ra đời đã mở cuộc chiến đầu tiên với Định Hải trại.
Sau trăm năm tách riêng cuối cùng Bình Sơn trại và Định Hải trại lại nhập làm một.
Thanh Phượng Quân của Lý Vụ lại lớn mạnh hơn một bước, đội ngũ trực tiếp vượt qua một vạn.
Tuy rằng trong đó cũng có hai ngàn người yếu nhược bệnh tật nhưng vừa nhìn thì thấy đúng là biển người mênh mông, đủ hù kẻ khác.
Vào cái đêm Bình Sơn trại và Định Hải trại nhập làm một thì trại chủ của Bình Sơn trại bệnh nặng và buông tay nhân gian.
Tam hổ quỳ gối ở đầu giường, kêu kêu khóc khóc, trong đó có bao nhiêu phần thiệt tình thì chỉ có đương sự mới biết.
Nương việc tang lễ trong trại Lý Vụ dùng mấy ngày để loại bỏ đám người chống đối giấu trong đội ngũ.
Vừa qua bảy ngày, tiễn xong trại chủ đời trước thế là Lý Vụ mang theo đoàn người mênh mông cuồn cuộn xuống núi.
Thanh Phượng quân đi tới đâu thì cường đạo và phỉ tặc đều chủ động né xa.
Trong địa phận Dĩnh Châu không có ai không biết đây chính là đội quân đã tiêu diệt cả hai ổ thổ phỉ hơn trăm năm.
Nghe nói Nhị Hổ của Bình Sơn trại bị cướp đến nỗi cái quần lót bằng tơ vàng cũng phải mang đi bán, bọn họ không có được cái nội lực ấy thì vẫn đừng nên lắc lư trước mặt Lý lột da thì tốt hơn.
Nếu không tới lúc ấy không có quần lót tơ vàng vậy chẳng phải sẽ mang mạng ra mà bổ sung à?
Những kẻ đồng hành đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945654/chuong-161.html