“Hê hê, Điêu Nhi lại cao……”
Lý Côn mỹ mãn dùng bàn tay so chiều cao với thân cây.
“Nhị ca, cái cây này và cái cây lúc trước huynh đo không giống nhau, chiều cao thay đổi chẳng liên quan gì tới huynh hết.” Lý Thước gác một cánh tay ở cửa sổ xe, hoàng hôn đổ ánh sáng lên tay hắn.
Hắn thúc giục Lý Côn lúc này đã dừng lại ở ven đường hồi lâu: “Đừng trì hoãn nữa, huynh mau đi làm việc đi, chúng ta còn phải lên đường nữa ——”
“Đã biết, đã biết, đến ngay đây!” Lý Côn không kiên nhẫn nói.
Hắn cầm lấy cục đá trong tay và gạch một gạch vừa dài vừa thô lên thân cây, ngang bằng trán mình.
“Đây là Điêu Điêu ngoan ngoãn……”
Sau đó là một vạch vừa lùn vừa nhỏ: “Heo heo lắm chuyện……”
Tiếp theo là một đường cao lại mảnh: “Tước Tước lải nhải……”
Hắn thở dài, vẽ một gạch cuối cùng: “Khi nào mới có thể ăn phía dưới của đại ca đây…”
Vẽ xong bốn vạch cao thấp không đồng đều này hắn lại ngồi lên xe, cầm roi đánh xe đi về phía trước.
Xe vừa lắc lư thì Thẩm Châu Hi vốn đang thiu thiu ngủ cũng tỉnh lại, nàng xoa xoa mắt nhìn về phía hình phượng hoàng nàng chấm nước vẽ lên bàn —— chỉ ngủ gật một lát mà hình vẽ đã biến mất gần hết, con phượng hoàng lúc này trông không khác gì con vịt đang cạc cạc.
“…… Cũng không biết chỗ Lý Vụ sao rồi.” Thẩm Châu Hi không nhịn được nói.
“Đại ca làm người thông minh, trầm ổn, sẽ không có việc gì đâu.” Lý Thước nói, “Nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945641/chuong-148.html