Ngày hôm sau trời còn chưa sáng Thẩm Châu Hi đã bò dậy vòng qua người Lý Vụ rồi nhẹ tay nhẹ chân xuống giường đi giày.
Lý Vụ hí mắt thoáng nhìn nàng một cái.
“…… Nàng đi nhà xí hả?” Hắn mơ hồ nói khiến người khác không biết hắn rốt cuộc đã tỉnh ngủ hay chưa.
“Ta muốn đi chợ sáng một chuyến, ngươi an tâm ngủ đi, có Đệ Nương đi với ta rồi.”
Thẩm Châu Hi sợ nhiễu hắn ngủ nên cố ý nói thật nhỏ.
“Đệ Nương?” Hắn lặp lại cái tên này.
“Đúng vậy, Đệ Nương đi với ta, sẽ không có việc gì đâu.” Thẩm Châu Hi nói.
Lý Vụ ừ hữ trong cổ nhưng con mắt vẫn nhìn nàng, sau một lúc lâu hắn mới hoàn toàn khép mắt ngủ tiếp.
Lúc này Thẩm Châu Hi mới mặc áo ngoài đi ra khỏi phòng ngủ.
Nàng cẩn thận đóng cửa phòng rồi rửa mặt ở phòng bếp sau đó mang túi tiền đẩy cửa đi ra ngoài.
Sương sớm màu trắng ngà bao phủ con đường nhỏ trước tứ hợp viện, Đệ Nương đang ngồi xổm cạnh tường bứt cỏ dại chơi.
Vừa nghe thấy tiếng mở cửa con bé vội ném cọng cỏ kia xuống và ngẩng đầu lên vui sướng gọi: “Nương tử!”
“Em ăn cơm sáng chưa?” Thẩm Châu Hi tươi cười hỏi.
“Em đã ăn một bát cháo loãng, nương tử thì sao?” Cô nhóc nhảy nhót chạy tới.
“Ta chưa ăn, lát nữa chúng ta lên phố tìm cái gì đó ngon để ăn.” Thẩm Châu Hi nói, “Chuyện ta nhờ em hỏi thăm em có hỏi được không?”
“Nương tử yên tâm đi, chuyện ngài muốn hỏi em đều đã tìm hiểu được hết!” Đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945618/chuong-125.html