“Gian nhà này có 6 dãy nhà, đa phần ta đều đã cho người ta thuê, nếu các ngươi nguyện ý thì ta có thể để tiền viện này lại cho các ngươi ở.
Nơi này có hai gian phòng, coi như có chỗ cho các ngươi đặt chân.”
Chưởng quầy đẩy hai cánh cửa lớn ra rồi mang bốn người Thẩm Châu Hi đi vào.
Phòng ở nằm hai sườn của cửa vào, chưởng quầy lấy chìa khóa ra mở một trong hai gian phòng: “Tuy hơi nhỏ nhưng giường đệm và bàn ghế đều có cả, giá cũng rẻ.
Phòng bếp và cầu tiêu là dùng chung với những người ở hậu viện.
Tuy nhiều người nhưng chỉ cần chia thời gian thì cũng không phải vấn đề gì lớn……”
“Những người đó?” Lý Vụ nhạy bén giữ được trọng tâm, “Đến tột cùng là có bao nhiêu người ở trong viện này?”
“Không nhiều lắm, không nhiều lắm ——” chưởng quầy giơ mấy ngón tay.
“Bốn người?”
Chưởng quầy cười hê hê nói: “400 người.”
Thẩm Châu Hi trợn mắt há hốc mồm!
“400 người?” Lý Vụ buột miệng thốt ra, “Thế có khác gì lều vịt? Sao chỗ này chứa được nhiều người như thế?!”
“Chứa được, chứa được ——” chưởng quầy sợ Lý Vụ xoay người đi mất nên vội vàng nói, “Các ngươi sinh hoạt ở tiền viện, bọn họ ở hậu viện, không ai liên quan tới ai…… Bọn họ ở không nổi là việc của bọn họ, dù sao tiền viện cũng là của các ngươi.
Mấy người kia ngủ đứng hay ngồi có liên quan gì tới các ngươi đâu? Huống chi ngoài hai gian phòng này các ngươi còn chỗ nào khác để đi sao? 400 người kia nếu tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945608/chuong-115.html