Đại Hoàng ăn đau thì chạy như bay, toàn bộ xe ngựa đều bị kéo đến nghiêng ngả, thùng xe loảng xoảng không ngừng, ghế dài văng tứ tung, đồ đạc theo đó rơi ầm ĩ không dứt.
Tên họ Giang kia nắm chặt khung xe rồi nhìn thoáng về phía sau lại thấy tên thi nhân tự xưng Giả Vụ kia tuy chạy không lại con ngựa bốn chân nhưng luôn dựa vào lối tắt trên đường đi mà cắn chặt ở cuối con đường.
Mỗi khi hắn cho rằng có thể hoàn toàn thoát khỏi tên kia thì hắn sẽ lại từ một con đường nào đó nhảy ra.
…… Tên này mà là thì nhân thì sẽ chẳng ai dám cười nhạo văn nhân là những kẻ tay trói gà không chặt nữa!
Họ Giang cắn chặt răng sau đó duỗi tay đẩy cửa bước vào thùng xe.
Trong tay hắn là thanh chủy thủ nhuộm máu khiến nữ tử trong xe bị dọa sợ trắng mặt.
Hắn thấy vậy thì hung tợn dọa: “Đừng có hành động thiếu suy nghĩ, nếu không ta sẽ cắt cổ ngươi ngay! Nói đi! Chồng ngươi giấu ngân phiếu ở đâu?!”
“Ta, ta không biết……” Thẩm Châu Hi kề sát lưng lên vách xe, nàng kinh hoảng nhìn khuôn mặt như hung thần ác sát của họ Giang kia.
“Sao ngươi lại không biết?! Đừng giở trò với ta!” Tên họ Giang kia lộ vẻ nôn nóng, chủy thủ lạnh băng ghé trên cổ nàng, hơi lạnh xuyên qua làn da thấm vào xương.
Nàng thậm chí có thể ngửi được mùi máu tươi xộc vào mũi từ lưỡi dao ấy.
Có ai bị thương sao? Lý Thước, Lý Côn, hay Lý Vụ?
Thẩm Châu Hi không dám nhìn thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945603/chuong-110.html