Mấy ngày tiếp theo Thẩm Châu Hi giảm bớt cơm tối của Lý Quyên thế là con hổ con lập tức nóng nảy.
Cả ngày nó đều phát ra tiếng ngao ngao khàn khàn đáng thương.
Lý Vụ mắt lạnh nhìn quả dưa ngốc Thẩm Châu Hi ngày ngày “giảng đạo lý” với con hổ con.
Rốt cuộc có một ngày con hổ nhỏ gặm cây mẫu đơn màu xanh của Thẩm Châu Hi nát nhừ và bị nàng nhốt lại dưới cơn giận dữ.
Lúc này Lý Vụ biết thời cơ của hắn đã tới.
Lý Thước gỡ then cài cửa, Lý Côn nín thở đẩy cửa ra, Lý Vụ một chân chặn con hổ con đang có ý định vượt ngục sau đó xách cổ nó lên.
“Thẩm Châu Hi nuôi heo à…… sao lại nặng thế này!”
Lý Vụ hùng hổ ném con hổ con vào bao tải, trong đó có một con gà nên ít nhất một canh giờ nữa con hổ này hẳn sẽ không nháo.
“Đại ca, đệ đi với huynh.” Lý Thước nói.
“Đệ cũng đi……” Lý Côn nói.
“Các đệ ở lại thay ta lừa gạt một chút.” Lý Vụ nói, “Ta mang nó vào trong núi ném sau đó sẽ về.
Nếu tẩu tử của các đệ hỏi thì bảo ta tới Phạm phủ.”
Dặn dò xong Lý Vụ mang theo bao tải lén lút rời khỏi nhà.
Bên kia Thẩm Châu Hi đang ở cửa hàng gà nướng Tùy Ký cùng Tùy Nhụy đọc thư Cửu Nương gửi tới từ Ngư Đầu trấn.
Cửu Nương không biết chữ, tuy đã nhờ Chu tú tài viết thay nhưng giữa hàng chữ vẫn lộ ra ngữ khí của nàng ấy.
Nàng ấy nũng nịu mắng, nửa thật nửa giả trách bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945581/chuong-88.html