Đại tác phẩm của Lý Vụ vừa được sao chép lên giấy thì ngoài rào tre vang lên một giọng nam tử xa lạ.
“Lý Vụ, Huyện thái gia bảo ngươi nhanh tới nha môn một chuyến!”
Lý Vụ đứng dậy đi đến tiền viện sau đó hỏi người bên ngoài: “Có nói là chuyện gì không?”
Người ngoài cửa không trả lời: “Không, là sư gia truyền lời, đi nhanh đi, để Huyện thái gia sốt ruột chờ thì không có trái cây ngon mà ăn đâu!”
Lý Vụ quay đầu lại nhìn vào phòng, Lý Thước lập tức đứng dậy nói: “Đại ca, đệ sẽ đi với huynh.”
“Không cần, hai đứa ở nhà đi.” Ánh mắt Lý Vụ nhìn về phía Thẩm Châu Hi, “Chép hai bài thơ của ta vào giấy, nếu ngươi quên thì hiện tại ta lại đọc……”
“Ta bảo không quên là không quên mà!” Thẩm Châu Hi vội nói.
Nàng cũng muốn quên lắm! Nhưng bất kể là《 thương móng heo 》hay là《 Lý Vụ phẩm vũ trà hoa 》—— thì ai nghe xong còn có thể quên được đây?
Lý Vụ đi theo người ngoài cửa đi rồi Thẩm Châu Hi mới nhẹ nhàng thở ra sau đó nhìn hai đại tác phẩm khiến người ta cay mắt ở trên bàn, không biết nên làm gì bây giờ.
Cất vào trong phòng Lý Vụ sao? Nhưng phòng hắn là phòng nàng, bỏ vào phòng đó chẳng phải sẽ khiến nàng cay mắt sao?
Thẩm Châu Hi trái lo phải nghĩ cuối cùng giấu hai bài thơ này vào cái bình đựng bạc ở trong bếp.
Mấy thứ phàm tục này nên để ở bên nhau đi.
Lý Vụ rời đi lúc chạng vạng, mãi tới khi đêm đã sâu hắn mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945561/chuong-68.html