Lúc Thẩm Châu Hi trở lại cửa trấn thì Lý Thước đã ngồi ở quán trà và uống xong một chén trà ba văn tiền.
Thẩm Châu Hi cũng ngồi xuống uống một chén trà lạnh, nghỉ ngơi một lát sau đó hai người lại cùng đi về căn nhà trúc bên bờ sông.
Vốn Thẩm Châu Hi chỉ đi vài bước đã mệt nhưng mấy tháng này qua đi nàng đã có thể nhẹ nhàng đi từ Lý gia tới trấn trên.
Nàng vui mừng nói với Lý Thước thế là hắn cũng cười tủm tỉm nói: “Năng lực của con người đều là bức mà ra, trước kia không ai đốc thúc tẩu sẽ không biết giới hạn của mình ở chỗ nào.”
Thẩm Châu Hi rất thấu hiểu đạo lý này, mấy tháng sống bên ngoài này khiến nàng cảm giác mình trưởng thành không ít.
Khi quay lại bờ sông nàng thấy Lý Vụ đang ngồi dưới một bóng cây thả câu thế là gấp không chờ nổi mà hỏi thăm hắn về Lý Thanh Mạn.
“…… Lý Thanh Mạn?”
Lý Vụ dựa vào thân cây, trên mặt che một cái mũ rơm, giọng điệu cao vút truyền ra từ cái mũ rơm ấy.
Ngay sau đó, hắn tháo cái mũi rơm xuống, ánh mắt sắc bén bắn thẳng tới chỗ nàng.
“Ngươi hỏi nàng ta làm cái gì?”
Thái độ của hắn với Lý Thanh Mạn và đám người Cửu Nương hoàn toàn khác nhau.
Thẩm Châu Hi kinh ngạc khi nhìn thấy đề phòng và cảnh giác trong mắt hắn vì thế nàng nói: “Hôm nay trên đường đưa hoa tiên trở về ta có gặp Lý Thanh Mạn……”
“…… Ít tiếp xúc với nàng ta thôi.” Lý Vụ lộ ra thần sắc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945553/chuong-60.html