Lúc Lý Vụ đi về phía Thẩm Châu Hi thì nàng co rúm cả người lại đồng thời lùi về sau một bước.
Biểu tình trên mặt nàng giống một đứa nhỏ làm sai bị bắt quả tang.
“Ngươi, sao ngươi lại tới đây?” Nàng lắp bắp nói, trên người toàn là mùi rượu.
Lý Vụ nhìn bát rượu đầy đất thì giận sôi máu lên.
“Ai nha…… Lý huynh đệ tới rồi à? Hôm nay sắc trời cũng đã tối, ta phải đi……”
Nữ tử trung niên bại bởi Cửu Nương lúc trước nay lại bại bởi Thẩm Châu Hi nên vội chuồn luôn.
Hơn nữa bà ta thấy sắc mặt Lý Vụ không đúng nên cũng vỗ mông biến thẳng.
“Ngươi ——” Thẩm Châu Hi nhịn không được đuổi theo một bước nhưng lại nhớ tới Lý Vụ còn ở bên cạnh nên vội ngừng lại.
Ánh mắt nàng nhìn Lý Vụ vẫn đứng yên đó thì giọng nhỏ xíu: “Ngươi thua còn chưa đưa tiền đâu……”
Lý Vụ quay đầu trầm giọng gọi: “Chu đại nương, thua rồi thì chạy hả?”
Phụ nhân họ Chu kia dừng bước, ngượng ngùng xoay người cười nói: “Sao có thể chứ? Không phải ta vội nên quên mất sao……”
Bà ta móc ra một chuỗi tiền đồng sau đó đi tới, ngoài cười nhưng trong không cười mà giao cho Thẩm Châu Hi: “Vận may của Lý nương tử thật là tốt.
Ngươi còn nói không biết đánh mã điếu thế nhưng ta nghĩ ngươi mới chính là cao thủ đó……”
Chu thị âm dương quái khí mà khen Thẩm Châu Hi một hồi, lại nhìn Lý Vụ đứng bên cạnh cuối cùng cũng không dám nói nhiều nữa.
Bà ta sờ túi tiền rỗng tuếch rồi mang vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945530/chuong-37.html