“Ta là cô nhi, sinh ra đã không biết cha mẹ là ai, cũng không biết mình từ đâu mà đến.” 
Gió đêm ôn nhu thổi qua mái tóc Thẩm Châu Hi, cũng thổi qua tóc mai của Lý Vụ. 
Những lọn tóc đen thấp thoáng đôi con ngươi đen láy của hắn. 
Hắn nhìn bóng đêm, nhìn trời đất, Thẩm Châu Hi không biết có cái gì ánh vào mắt hắn, nàng chỉ biết trong đôi mắt luôn sáng ngời kia lúc này lộ ra chút ngơ ngẩn. 
“Lúc ta lưu lạc đến Ngư Đầu huyện thì đã 5,6 tuổi. 
Ta đã làm ăn mày, cũng ăn trộm, những người bán đồ ăn trên đường không có ai chưa từng bị ta trộm đồ. 
Ăn trộm ấy mà, chỉ cần chú ý nhanh tay lẹ mắt là được, nhưng dù thế một khi bị người ta nhận quen mặt thì dù mánh khóe của ngươi có nhanh cũng đừng hòng tới gần cửa hàng của người khác. 
Một khi bọn họ đã nhận ra ngươi thì chỉ cần thấy ngươi từ xa đã quát lớn, chửi rủa thậm chí ngươi chỉ đi ngang qua bọn họ cũng sẽ cầm gậy đánh ngươi.” 
“Năm ấy ta vừa đến Ngư Đầu trấn đã ăn trộm rất nhiều đồ ăn. 
Nhưng sau đó ta không trộm được nữa, không những thế trên người còn thường xuyên bầm dập, có một lần ta thậm chí còn bị đánh gãy xương sườn.” 
Thẩm Châu Hi nhịn không được hỏi: “Là đám chủ quán đó đánh ngươi ư?” 
“Là đám khất cái.” Lý Vụ nói: “Bất kể ở chỗ nào thì cũng phải có thứ tự trước sau, làm khất cái cũng thế. 
Đám khất cái lớn tuổi mỗi ngày đều lấy hết tiền và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945521/chuong-28.html