Thẩm Châu Hi vội lắc đầu: “Không có ai nói gì với ta hết.”
“Ngươi mặc cái gì không liên quan tới kẻ khác.” Lý Vụ nói: “Về sau lão tử bảo hộ ngươi, thích mặc cái gì thì mặc, đừng để ý kẻ khác nói vớ vẩn.”
Phụ nhân ở một bên hát đệm: “Đúng vậy, nữ tử xuất giá tòng phu, ngươi chỉ cần nghe vị hôn phu của mình, muốn mặc cái gì thì mặc.”
Trong lòng Thẩm Châu Hi chửi thầm: Nàng có những hai vị hôn phu đó.
Tuy Lý Vụ ở Ngư Đầu trấn diễu võ dương oai nhưng nếu một ngày kia thấy Phó Huyền Mạc thì cũng chỉ có thể nén giận quỳ xuống hành lễ.
Dưới sự xúi giục của Lý Vụ nàng đổi mấy bộ quần áo kia sang màu tươi sáng.
Sau khi mẫu phi bị giam cầm nàng không còn mặc quần áo sáng màu nữa.
Lúc đi ra khỏi tiệm vải mặt nàng đều đỏ lên.
“Vui không?” Lý Vụ hỏi.
“Vui.” Thẩm Châu Hi ngẩng mặt cười tươi đáp lời.
Lý Vụ đắc ý nói: “Lão tử luôn có biện pháp khiến ngươi vui.”
Thẩm Châu Hi đột nhiên nhớ tới lời phụ nhân kia nói thế là nhịn không được hỏi: “Ngươi quan tâm cái gì của tiệm vải thế?”
Vấn đề này nàng đã để trong lòng thật lâu.
Mọi người ở Ngư Đầu huyện luôn nhún nhường để Lý Vụ ta cần ta cứ lấy.
Rốt cuộc hắn làm gì mà được bọn họ tôn trọng như thế?
“…… Có chút việc làm ăn.” Lý Vụ lời ít ý nhiều đáp lại.
Thẩm Châu Hi là người biết nhìn sắc mặt, nàng nhìn ra hắn không muốn nói thật nên cũng thức thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945517/chuong-24.html