Cũng không biết qua bao lâu rốt cuộc Thẩm Châu Hi mới hoàn hồn.
Nàng mang theo một đôi mắt không ai biết mới khóc thảm thiết và một đôi giày thêu không ai biết dính cứt trâu mà thất hồn lạc phách đi trên đường.
Đang lúc tìm kiếm hiệu cầm đồ thì câu chuyện trong một quán trà hấp dẫn sự chú ý của nàng.
“Ngươi có nghe nói chuyện ở kinh thành không?”
“Chuyện lớn như vậy có ai mà không biết?”
Hai nam tử trung niên mặc trường bào đang nói chuyện, một trong hai người ấy vuốt chòm râu dài của mình một cái rồi nói: “Từ xưa đến nay có mấy hoàng đế có thể chết già đâu?”
“Ngươi nói lời này cẩn thận bị người ta nghe được kéo đi chém đầu đó!”
“Ngươi cũng quá cẩn thận rồi, bản thân hoàng đế còn không giữ được đầu mình thì sao chém được đầu ta?”
“Ai, cẩn thận vẫn hơn…… Trong cung thay đổi hoàng đế cũng không biết có ảnh hưởng tới chỗ nhỏ này của chúng ta không?”
“Đây không phải việc chúng ta nên nghĩ, mà nghĩ cũng vô dụng.
Dù sao trong khoảng thời gian sắp tới tân hoàng đế cũng không rảnh quản chúng ta đâu.
Thái Tử còn đang trốn ở phía nam, nhưng hắn ở đó cũng vô dụng.”
“Ta nghe nói Thái Tử đã xưng đế, niên hiệu là Nguyên Long.
Vị tân đế ở kinh thành kia cũng lập ra Liêu Quốc, lấy niên hiệu là Chân Long.
Hai người này đúng là thú vị!”
“Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp họa…… Ta đã nói với thê tử nhà mình là sau này không chừng còn loạn lạc, tiền bạc trong nhà tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-nuoc-ta-ga-cho-ke-chan-dat/945499/chuong-6.html