Ngoài cửa sổ mưa tầm tã. Giọt mưa nối đuôi nhau tạt ngang qua cửa kính trong suốt, chảy xuống thành từng vệt nước. Trong phòng và bên ngoài cứ như tách thành hai thế giới.
Trong phòng hết sức xa hoa, Ôn Dạng ngồi trước cửa sổ, lướt từng tấm ảnh chụp trong di động.
Trưa nay, Kỳ Duyên và Ngôn Án vội vàng rời đi. Trong lòng cô sinh nghi cũng đi theo họ.
Ảnh hai người vào nhà trẻ cô không chụp được nhưng ngồi ngoài canh một lúc lâu cũng chụp được ảnh Vương Thạch đi vào, cả ảnh Kỳ Duyên và Ngôn Án đi ra từ nhà trẻ.
Còn có, chiều nay, nữ thư ký của Kỳ Duyên đích thân đến đón một bé trai.
Ôn Dạng cúi đầu, một lọn tóc hơi cong dừng trên màn hình di động.
Cô phất tóc ra, phóng lớn ảnh chụp, tỉ mỉ nghiên cứu bé trai này.
Gene là một thứ rất thần kỳ. Đứa bé còn nhỏ như vậy, ngũ quan đã có vài phần giống Kỳ Duyên. Đến cả dáng người cũng giống.
Ôn Dạng hỏi hệ thống: Sao lại thế này? Mày thật sự không biết chuyện Kỳ Duyên có vợ cũ sao? Rốt cuộc mày thì biết được cái gì?
Từ khi ngả bài với hệ thống, biết quan hệ cộng sinh của mình và hệ thống, cô nói chuyện chẳng còn kiêng nể gì nữa.
Hệ thống trầm mặc một hồi lâu, tựa như cũng không ngờ đến kết quả này.
Ôn Dạng vắt tréo chân, búng búng bộ móng mới làm xong: Hỏi mi đấy.
Hệ thống lúc này mới mở miệng: 【Thân phận đối tượng công lược đặc biệt, khó có thể nắm giữ theo trình tự.】
Ôn Dạng: Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-thai-toi-ly-hon-anh-de/909506/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.