Tập đầu tiên của chương trình được ghi hình tại Nam Mộc Hương, một thôn trang nhỏ non xanh nước biếc, cách trung tâm thành phố khoảng năm tiếng lái xe. Lúc đến trấn trên đã hơn hai giờ chiều, bọn họ cũng định tập hợp lại ở trấn trên rồi cùng nhau đi xe buýt vào Nam Mộc Hương. Nắng tháng Tám vẫn vô cùng khắc nghiệt, hun người ta đến chóng cả mặt. Nhóm đạo diễn, nhiếp ảnh gia xung quanh đã mồ hôi đầy đầu, cùng ghé vào dưới bóng cây, lè lưỡi thở hổn hển. Lúc Ngôn Án từ trong xe có điều hòa thoải mái đi xuống cũng bị ánh nắng mặt trời thiêu muốn bệnh. Tộc cỏ đồng tiền các cô tuy cũng thích ánh nắng mặt trời nhưng cũng không thích cái loại mặt trời phả khí càng ngày càng rực lửa thế này. Mặt trời tháng tám thật là đáng ghét. Không chỉ làm cô khó chịu mà chanh và mướp đắng trong túi của cô cũng đã bắt đầu bồn chồn bất an, thường động đậy một chút trong túi. Ngôn Án sờ đầu mình, híp mắt nhìn mặt trời chói chang trên bầu trời, dứt khoát xa xỉ dùng linh lực tạo ra khí lạnh. Thù lao quay chương trình này là một trăm vạn, trả trước ba mươi vạn, còn bảy mươi vạn quay xong mới thanh toán. Khoản ba mươi vạn trả trước cô đã sớm nhận được, trở thành nguồn dự trữ linh lực, tỷ giá hối đoái là 1-1, nghĩa là hiện tại cô có ba mươi vạn linh lực. Khí lạnh hao tiền, một giờ đã tốn một trăm tệ! Tiêu, cần phải tiêu! Nếu không tiêu cô sẽ bị mặt trời thiêu đốt mất hết nước! Đến lúc đó, cô chỉ còn là một gốc cỏ đồng tiền khô héo, gió thổi qua sẽ trở thành cát bụi trong thiên địa. Thực thảm. Dù sao một ngàn vạn còn xa mới gom đủ, cùng lắm thì để bốn hạt giống nảy mầm trễ một chút. Ý niệm vừa động, khí lạnh khuếch tán từ trong ra ngoài, nhiệt độ thích hợp, không nóng, không lạnh. Ngôn Án thoải mái đến nỗi lỗ chân lông khắp người đều giãn ra. Ngôn Mông Mông và Ngôn Khốc Khốc ở trong túi cũng cảm nhận được khối khí mát mẻ này, vốn còn đang bị nhiệt độ làm cho bực bội, nháy mắt đã an tĩnh lại. Không chỉ thế, đạo diễn và những người bên cạnh Ngôn Án đều cảm thấy thoải mái hơn không ít. Nghĩ thầm, nhiệt độ ở nông thôn quả nhiên thấp hơn trong thành một chút, là chỗ tránh nóng tốt cho mùa hè. Những người ở nông thôn: Ông đang trêu đùa tôi đấy phỏng? Giải quyết xong vấn đề nắng nóng, Ngôn Án vui vẻ hưng phấn đeo balo, kéo vali hành lý, mang theo hai đứa con trong túi không ai phát hiện, đi về phía điểm tập hợp. Điểm tập hợp đã có người đến, là một chàng trai cao cao gầy gầy, đội một chiếc mũ lưỡi trai màu trắng, an tĩnh đứng đó. Ánh mắt Ngôn Án sáng lên, nhanh chân chạy đến, lộ ra nụ cười thân thiện và má lúm đồng tiền nhỏ, giọng nói trong trẻo: "Cậu là Giang Thiên à!" Giang Thiên nghe vậy ngẩng đầu, lộ ra gương mặt ngây ngô, tựa hồ có chút không quen thân cận với các cô gái, mặt hơi đỏ lên: "Là tôi." Giang Thiên năm nay mười tám tuổi, là game thủ đang hot trên mạng, thao tác chơi game rất trâu bò, bất phân cao thấp với các tuyển thủ chuyên nghiệp. Nghe nói người đại diện các câu lạc bộ liên hệ Giang Thiên bao nhiêu lần hắn cũng không đồng ý gia nhập, nguyên nhân khó đoán. Đây là lần đầu hắn lộ diện trước đại chúng. Ngoại hình cao ráo lại đẹp trai, đứng dưới ánh nắng chói chang trông như thiếu niên trong phim thần tượng thanh xuân, lấy đi không biết bao nhiêu trái tim thiếu nữ. Trong phòng phát sóng trực tiếp, cư dân mạng sôi trào. 【Mẹ nó mẹ nó mẹ nó Thiên ca hoàn toàn không giống trong tưởng tượng của tôi!!!】 【Đậu... Thiên ca thao tác trâu bò như vậy, khiến vô số người kinh hãi vì sao lại trẻ như thế chứ!】 【Thiên ca của em, Thiên ca nhìn em đi, anh có thiếu bạn gái không? Em có thể làm ấm giường!】 【Đây là tiểu tỷ tỷ người mới phải không? Thật đáng yêu nha.】 Ngôn Án đáng yêu vui sướng tự giới thiệu với Giang Thiên: "Xin chào, tôi là Ngôn Án!" "Xin chào, Ngôn Án——" dường như cảm thấy gọi thẳng tên có chút không lễ phép, Giang Thiên do dự mà bỏ thêm cái xưng hô, "Tỷ." Ngôn Án chớp chớp mắt, ngữ khí chân thành: "Cậu có thể trực tiếp gọi tên của tôi. Tôi chỉ lớn hơn cậu có hai tuổi, không đáng kể." Cô thật ra đã hai trăm tuổi rồi, nhưng sau khi xuyên qua, cô tự bỏ đi một hàng đơn vị, thành hai mươi. Xuyên qua cũng đã ba năm, cô đã hai trăm lẻ ba tuổi, lại bớt đi một đơn vị, cũng chỉ có 20.3. Bốn bỏ làm năm làm tròn một chút thì vẫn là hai mươi! Không có gì sai! Giang Thiên hơi ngượng ngùng sờ mũ của mình: "Được." Vừa dứt lời, bên kia hình như có hai chiếc xe đang tới. Hai người cùng lúc nhìn qua, là hai nữ khách mời khác của tổ tiết mục tới rồi. Một người là Kỷ Lan, nữ diễn viên võ thuật nổi tiếng trong giới điện ảnh mấy năm nay. Chị đeo kính râm, một tay xỏ túi quần, đi như mang gió, ngầu không chịu được. Nhìn thấy bọn họ, chị gật gật đầu, coi như là chào hỏi qua. Một người là Ôn Dạng, nữ diễn viên mới quay xong một bộ phim thần tượng thanh xuân, gần đây đang hot, được dân mạng phong là tình đầu quốc dân. Ôn Dạng tóc đen, váy trắng, nụ cười ngượng ngùng, rất lễ phép chào hỏi nhưng cũng không nói nhiều lắm, rụt rè đứng một bên, thỉnh thoảng nhìn đường một cái, có chút thất thần như là đang đợi người. Khoảng đất trống xung quanh không có cây cối, mặt trời chiếu xuống tàn bạo. Ngôn Án có linh lực nên không nóng. Nhưng cô nhìn thấy tiểu đệ đệ Giang Thiên đứng gần mình nhất nóng đến nỗi trán đã rịn ra một tầng mồ hôi hột. Mà hai nữ minh tinh cách mình khá xa lại giống cô, chẳng có cảm giác gì. Ôn Dạng cầm ô, vẫn duy trì trang dung xinh đẹp như cũ, không giống người đang đứng dưới ánh mặt trời gay gắt mà lại giống như đang ở giữa ngày xuân, nhón chân mong chờ tình lang của mình. Kỷ Lan không che ô cũng không khác lắm, nhưng chị hơi bực bội. Ngôn Án mẫn cảm cảm thấy được, chị bực bội không phải bởi vì nóng mà bởi vì chuyện gì đó khác. Chị nhìn chiếc xe buýt nhỏ phía sau rất nhiều lần, dường như muốn đi lên ngồi trước nhưng cũng không biết vì nguyên do gì mà cuối cùng chị vẫn không đi, cùng mọi người chờ đợi. Vậy nên mọi người có xe không đi lên ngồi điều hòa mà đều đang đợi cái vị avatar đen thần bí kia! Ngôn Án yên lặng thu hồi cái chân đang hướng về phía chiếc xe, ngoan ngoãn đứng vào hàng. Cô vốn định lên xe ngồi cho mát, như vậy có thể tiết kiệm chút linh lực, nhưng hiện tại... quên đi. Cỏ đồng tiền cũng có tâm lý nghe theo đám đông, chỉ đáng tiếc, linh lực của cô, tiền của cô... ngồi trên xe chờ không được sao? 【Xswl*, cứ như là thấy sáu giờ tối chuẩn bị tắt máy tan tầm, vừa nhấc đầu nhìn thấy mọi người đều đang làm việc, đành tiếp tục ngồi lại làm bộ làm tịch. Tôi cười muốn rớt nước mắt!】 (Xswl là bính âm viết tắt của 笑死我了 / xiàosǐwǒlè: LMAO, cười chết, cười tụt quần, cười ẻ...) 【Hả? Sao không ai cùng tôi tăng ca hết vậy?】 【Giờ phút này hẳn là tiểu tỷ tỷ người mới kiểu: A, bao giờ có thể ngừng cùng chờ vậy!】 【Chị gái người mới này vẻ mặt đa dạng quá, mặt chị ấy kiểu muốn sắp sụp đổ luôn rồi ấy. Mị cười chết. Nghe tên "Nhân gian pháo hoa vị" mị cứ tưởng là gameshow mỹ thực, kết quả chắc là cái show hài.】 【Theo địa vị thì tiếp theo chắc là Lương Bồ câu nhỉ? Bọn họ đang đợi Lương Bồ câu à?】 【Lầu trên không khỏi quá ngây thơ, chờ Lương Bồ câu đến thì chắc tiết mục kết thúc rồi cũng nên.】 【Cách đây không lâu Lương Bồ câu đã thả bồ câu MV của anh ấy rồi, tôi nghĩ cái gameshow này fans anh Bồ câu chắc không gặp được chính chủ đâu.】 【Bọn họ đang đợi nhân vật bí mật official weibo không công bố ấy.】 【Thế thì vấn đề là người đó là ai?】 Ngôn Án cũng suy nghĩ vấn đề này. Một tháng nay, cô đều lên mạng lướt web trong kết giới, tìm hiểu toàn diện mỗi một vị khách mời trong tổ tiết mục. Ngoại trừ cái người avatar đen không biết thân phận giống như đại thần bí ẩn. Hôm đó cô nhắn tin xin người ta chiếu cố nhiều hơn xong giống như đá chìm đáy biển, đến giờ vẫn chẳng nhận được hồi âm. Trong lòng Ngôn Án có chút sợ hãi, chẳng lẽ cô nhắn quá giới hạn cho nên khiến đối phương không vui sao? Nếu vậy, trong quá trình quay tiếp theo, đại thần liệu có khó xử cô không? Hiện giờ ở trong giới giải trí cô chỉ là người mới chẳng ai biết tên, mà đại thần bí ẩn địa vị còn cao hơn Lương Bạch Vũ, có thể thấy được địa vị này... Cô không trêu vào được. Nhưng bất luận thế nào Ngôn Án cũng chẳng thể ngờ được người tới vậy mà lại là—— Kỳ Duyên. Là Kỳ Duyên đó!!!! Không phải đã nói là hắn sẽ không thèm tới loại chương trình nhỏ này hay sao! Trên mạng cũng nói thế mà mọi người ai cũng nói thế! Tim Ngôn Án đập liên hồi, chôn chân tại chỗ nhìn bóng người phía trước ngày một tiến lại gần. Bước chân của hắn không nhanh không chậm, đi dưới thời tiết nóng ba mươi mấy độ mà như đi đạp thanh ngày xuân. Ba năm không gặp, khí chất toàn thân hắn đã thay đổi rất nhiều. Ba năm trước, cô thật ra hơi sợ hắn. Đối với cô mà nói, hắn chỉ là người thường tay không tấc sắt, nhưng mà cô có thể cảm giác được hơi thở nguy hiểm từ trên người hắn. Mà ba năm trôi qua, loại hơi thở này vậy mà phai nhạt không ít, dường như đã hoàn toàn thu lại. Nhưng mà vậy càng làm trong lòng Ngôn Án thêm run sợ, cứ như là ở thế giới cũ gặp những đại nhân vật tu vi nghiền áp cô. Cô nhìn không rõ đối phương nông sâu thế nào. Những người thế này ở trước mặt cô tựa như hoa cỏ cây cối nước non giữa thiên nhiên, trông thì vô hại nhưng lại là nguy hiểm nhất. Tưởng tượng như vậy, quanh cô liền có cảm giác uy áp tiềm ẩn đâu đây, lan đến khắp mọi ngóc ngách, giống như không khí hỗn loạn xung quanh, khiến cô vô cùng không thoải mái. Người càng lúc càng tiến lại gần, Ngôn Án để hai đứa bé trong túi, tự nhiên chột dạ, tay nhanh hơn não. Cô lùi một chút, lùi tới tận trên xe. Trong phòng phát sóng trực tiếp, cư dân mạng còn đang sốc vì sự xuất hiện của Kỳ Duyên. 【 Ấy, tiểu tỷ tỷ người mới sao lại thế này? Lâm trận bỏ chạy???】 【??? 】 【Chị gái người mới nhìn thấy người ta sao lại trốn lên xe?】 【Vậy ra Duyên Đế đáng sợ thế sao? Xem ra những lời đồn đó cũng không phải tin đồn vô căn cứ.】 【Lời đồn gì cơ?】 【Cả đoàn phim từ trên xuống dưới đều phải nhìn sắc mặt Duyên Đế, tất cả mọi người đều nghe theo Duyên Đế. Nếu không thím cho rằng cái tên này từ đâu ra chứ? Chuyện này mấy năm trước có người đưa tin hot, nhưng sau đó lại bị áp xuống, hiện tại chắc không còn ai biết.】 【Mé, đứa não tàn nào bịa đặt? Chuyện này mà mấy người cũng tin hả? Duyên Đế của tôi danh tiếng tốt thế nào các người còn không biết? Biên kịch, đạo diễn từng hợp tác với anh ấy có ai mà không khen anh ấy đâu?】 【Đúng vậy, đang hưng phấn vào xem phát sóng trực tiếp nam thần, vậy mà lại thấy có rác rưởi nói lời bịa đặt! Đã lười cãi nhau thì thôi chớ, Duyên Duyên em đến đây, rốt cuộc cũng có ngày anh tham gia gameshow, rốt cuộc em cũng có thể nhìn thấy anh rồi huhuhu!】 【A a a a a Kỳ Duyên!!! Hét lên nào!!!! A a a a!!!】 Làn đạn nháy mắt bị đại quân fans của Kỳ Duyên spam. Mà lúc này, Ngôn Án lấy lại tinh thần, đứng ở trong xe, mười phần hối hận, trong lòng nắm chặt vô số phiến lá cỏ đồng tiền của chính mình. Vì sao cô phải trốn chứ! Cô và Kỳ Duyên ba năm trước là hảo tụ hảo tán, hắn còn rất hào phóng cho cô ba ngàn vạn. Dựa vào ba ngàn vạn này, Ngôn Án cảm thấy bọn họ sau khi ly hôn vẫn có thể làm bạn bè, cô đơn còn có thể kéo dài một đêm tiền duyên. Điều kiện tiên quyết là không có sáu hạt giống. Nhưng hiện tại hắn cũng không biết chuyện về sáu hạt giống, cô đây không phải là tự làm loạn trận tuyến sao! Việc đã đến nước này, nghĩ nhiều cũng vô ích. Ngôn Án thân là một cây cỏ đồng tiền có cốt khí, giờ phút này không thể làm ra chuyện đi xuống xe chào hỏi nữa. Tròng mắt cô xoay chuyển, liếc mắt nhìn gương xe, dứt khoát nghiêng người, sau đó lảo đảo ngồi xuống ghế cạnh cửa sổ ở hàng ghế cuối, dùng đầu ngón tay xoa huyệt thái dương của mình, làm bộ như bị cảm nắng: "Có chút chóng mặt."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]