Đã một tháng rưỡi kể từ đêm con chào đời.
Nhìn từ bên ngoài, vết thương trên bụng của Lâm Nguyên gần như đã lành nhưng một vết sẹo dài còn rõ ràng.
Mỗi lần nhìn thấy nó, Viêm Đình sẽ đều đau lòng, khi nhớ lại nỗi đau mà tiểu gia hỏa đã phải gánh chịu, càng trở nên cẩn thận hơn với cậu ngay cả cái ôm bình thường cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Lâm Nguyên cảm thấy mình bị coi như một con búp bê sứ, như thể sẽ vỡ tan khi chạm vào. Để loại bỏ vẻ ngoài ốm đau bệnh tật trong mắt Viêm Đình, và để chứng minh rằng mình rất tốt, thậm chí còn nhảy khi đi đường.
Cánh tay đung đưa, đầy tính trẻ con.
Viêm Đình chậm rãi đi theo phía sau, đôi mắt không rời khỏi cậu, phần tóc nhẹ nhàng che đi quanh tai, khóe miệng đi xuống vẽ một vòng cung sủng nịch .
Để có vẻ ngoài trưởng thành, Lâm Nguyên luôn thích vuốt tóc lên, để lộ vầng trán thanh tú . Nhưng hiện tại, mái tóc đã lâu không được sửa lại, để tóc mái ngố ngang trán trông xinh và càng ngoan hơn trước.
Trung tâm ở cữ là nơi sinh sống của những bà mẹ vừa mới sinh con, đó là thời điểm tình mẫu tử còn mặn nồng. Một số người biết tin cậu vừa sinh con, sau khi sự kinh ngạc ban đầu tan biến, họ liên tục hỏi cậu có bị khi dễ không, còn lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi cảnh sát vì có người xâm hại trẻ vị thành niên.
Lâm Nguyên không thể chống đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-thai-toi-duoc-nguoi-giau-co-va-quyen-luc-cung-chieu/1983103/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.