Trong cung có địa long, nhưng Bùi Chước cảm thấy nguồn nhiệt hiện tại đã là quá đủ, chỉ cần nhiệt độ trên kháng không đến mức lạnh cóng là được, còn có biết bao bách tính ngoài kia ngay cả củi đốt cũng chẳng nỡ dùng.
Mức độ ấm áp đến mức có thể ăn kem, vẫn là chờ sau này hẵng tính.
Quan trọng nhất là—bệ hạ có thể tự phát nhiệt!
Từ khi Tiêu Tuần chào đời đến nay, đây chính là khoảng thời gian mà tẩm cung có nhiệt độ thấp nhất, nhưng thế gian này vốn không có gì là đương nhiên cả, chỉ cần Bùi Chước và Bùi Phục Phục không bị lạnh là được.
Bùi Phục Phục hoạt bát hiếu động, tất nhiên không cảm thấy lạnh, nếu nhiệt độ không thích hợp, 4523 tự nhiên sẽ nhắc nhở.
Nhưng baba của nhóc thì lại khác, tâm lý cảm thấy ngọc kinh giá rét, chẳng muốn ra ngoài, chỉ muốn ngủ đông.
Trong màn gấm ấm áp, Bùi Chước ngoan ngoãn đến mức ngay cả Tiêu Tuần cũng lấy làm kinh ngạc.
Chỉ cần hơi cựa quậy là gió lùa vào trong chăn, nếu không dán sát thì ôm không được lò sưởi, đại mỹ nhân không cho Tiêu Tuần dùng tư thế quá mức thô bạo, chỉ cho hắn chậm rãi mài giũa.
Ngày thường, nếu cứ để mặc như vậy quá lâu, đại mỹ nhân nhất định sẽ tức giận, nhưng mùa đông thì không.
Mùa đông có cái lợi của mùa đông.
Tiêu Tuần bọc Bùi Chước thành một cái kén tằm, ôm đến đình giữa hồ ngắm tuyết.
Mặt hồ đã đóng băng cứng cáp, có thể đi xe hay trượt băng trên đó.
Trước đó không lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-thai-bo-chay-dai-my-nhan-dan-theo-con-di-xin-an/4690669/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.