"Gia gia hảo ạ." Bùi Phục Phục nhìn miếng chân giò trên tay gia gia, trên đó đã bị gặm mất vài chỗ, liền hỏi: "Miếng giò này bị chuột gặm phải không ạ? Để con đưa cho baba ăn."
Bùi Thanh Hứa nhức đầu hỏi: "Phục Phục, con vừa nói đưa cho ai ăn cơ?"
Bùi Phục Phục ngây thơ đáp: "Đưa cho baba ạ. Baba ăn được, thì con cũng ăn được mà."
Trước giờ, Bùi Thanh Hứa chưa từng nghi ngờ rằng Bùi Chước phải chịu khổ ngoài kia. Đến cả vị hoàng đế uy tín nhất thiên hạ cũng bảo đảm chắc chắn rằng Bùi Chước trên đường đi chỉ toàn ngao du sơn thủy, tiêu dao tự tại. Thế nhưng, sao qua lời của Phục Phục, những thứ mà chuột đã gặm qua, cha con nhà họ cũng ăn được vậy?
Bùi Chước gãi đầu, thầm hiểu ý của Bùi Phục Phục. Ý thằng bé là: những thứ bị chuột gặm qua thường chứa vi khuẩn, người bình thường không thể ăn, nhưng cha con họ thì được, bởi vì cả hai đều có hệ thống hỗ trợ. Nếu miếng giò này thực sự có vấn đề, hệ thống 4523 sẽ lập tức cảnh báo không được ăn.
Trước đó, cậu đùa bảo con trai thử độc cho Tiêu Tuần. Nhưng hiểu lầm đã xảy ra, thằng bé lại tưởng thật, mang tư duy thử độc một cách vô tội vạ. Nếu chuyện này mà để gia gia biết, chắc chắn sẽ bị mắng cho một trận.
Bùi Chước, như một tượng đất qua sông, bất lực nhìn qua Bùi Dương. Sau một thoáng suy nghĩ, cậu quyết định: hy sinh một người, bảo toàn hai người!
"Cha, người hiểu nhầm rồi. Vì rảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-thai-bo-chay-dai-my-nhan-dan-theo-con-di-xin-an/4690659/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.