"Phải xuất cung rồi." Tiêu Tuần nói.
Bùi Chước vén tấm chăn đang trùm kín đầu xuống, đẩy nó tụt xuống ngang eo, rồi ngồi dậy. Thật kỳ lạ, rõ ràng đang ngủ rất ngon, vậy mà Tiêu Tuần vừa bước vào đã không tài nào ngủ lại được.
Quyển Vương không chỉ ngủ ít, mà khí chất của dường như còn ảnh hưởng đến cả giấc ngủ của người khác.
Bỗng nhiên, Bùi Chước nghĩ đến việc trước đây mình từng ngủ chung giường với Thái tử, nhưng sáng dậy lại còn tỉnh sớm hơn cả Thái tử.
Thật đáng sợ!
Cậu trùm chăn kín mít, vậy mà Tiêu Tuần vẫn phát hiện ra cậu đã tỉnh.
Nếu không phải đang ở trước mặt học trò, Bùi phu tử – luôn lấy mình làm gương – hẳn đã phải giả vờ giận dỗi nằm ì trên giường để chọc tức Tiêu Tuần một phen.
Tiêu Trác bước những bước chân nhỏ xíu, tiễn Thái tử và Bùi Chước ra cửa, ngoan ngoãn nhắc: "Phu tử, thù lao của con người vẫn chưa lấy mà!"
Bùi Chước véo nhẹ đôi má mềm mịn của tiểu hoàng tử: "Cứ để tạm chỗ con đi."
Tiêu Trác lập tức đưa tay che má, từ trước đến giờ chưa từng bị ai véo má như vậy, nhưng Thái tử ca ca cũng có thể véo một cái nữa mà!
Tiêu Trác ngửa mặt lên, ánh mắt đầy kỳ vọng: "Ngày mai có lên lớp không ạ?"
Bùi Chước đáp: "Ngày mai có việc, vài hôm nữa ta lại đến. Trong lúc đó, con tự luyện tập trước, làm các phép tính hai chữ số, ba chữ số và cả phép trừ nữa. Ta sẽ nhờ Lý Như Ý mang bài tập đến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-thai-bo-chay-dai-my-nhan-dan-theo-con-di-xin-an/4690610/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.