“Mẹ, con cũng muốn có một cái túi vải.”
Quý Thiên Nhu có một cái túi vải nhỏ, Quý Thâm cũng có một cái túi cải nhỏ.
Cả nhà, chỉ có mỗi Quý Nhụy là không có túi vải nhỏ.
“Về nhà sẽ làm cho con.”
Vừa dứt lời, Quý Thiên Nhu nghe tiếng gọi truyền đến cách đó không xa.
Nàng đưa Quý Nhụy đi qua, thì thấy trưởng thôn đưa mấy nam tử hán tới cùng, trên mặt lộ vẻ vui sướng khó mà giấu được.
“Quý nương tử, người làm tốt lắm!” Trưởng thôn nhìn Quý Thiên Nhu với ánh mắt vô cùng phấn khởi, “Ghi cho người một đại công!”
Lúc trước Quý Thân và Lăng Chi Dao nói với lão hang đá tự nhiên có rất nhiều đồ ăn, lão còn không tin, chỉ dẫn theo vài người lại đây xem tình hình như thế nào.
Lão không thể ngờ được, Quý Thiên Nhu lại lợi hại như vậy, lại có thể tìm thấy một cái động thiên bảo địa! Nhóm người đàn ông nhìn Quý Thiên Nhu với ánh mắt cực kỳ thân thiện.
“Trưởng thôn khách sáo rồi, ta cũng là một thành viên trong đội ngũ, khẳng định sẽ suy nghĩ vì đội ngũ của chúng ta.”
“Hay! Nói quá hay rồi! thôn chúng ta, thiếu những người như Quý nương tử đây!”
Trưởng thôn nghe vậy, nhìn Quý Thiên Nhu với ánh mắt như nhìn con gái trong nhà.
Tính cách của khuê nữ này rất hợp khẩu vị của lão, nếu là một tiểu tử, lão sẽ nhận làm con trai nuôi, sau này sẽ truyền lại cho chức vị trưởng thôn cho Quý Thiên Nhu.
Quý Thiên Nhu: “...” có chút đáng sợ.
Để người đi gọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-dan-con-chay-nan-toi-mang-ca-thon-lam-giau/3858557/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.