Đội ngũ trung ương có có mấy cái xe kéo, tất cả đều được phủ bằng vải rách và chiếu rơm, khiến cho người khác không thể nhìn thấy bên dưới có gì.
Nhưng gió sẽ mang đến nhiều manh mối, ví như... trong gió có mùi phân gà.
Hương rau xanh lá cây nhàn nhạt.
Đội ngũ chạy nạn này, không đơn giản.
Mấy chiếc xe kéo bị đám đông bao vây ở giữa, người trong thôn từng nhóm nhỏ người đi về phía nam.
Mấy người Quý Thiên Nhu ở bên cạnh người Lăng gia, Mạnh Tiểu Nghệ nói đến hai cục nợ với Quý Thiên Nhu: “Ngươi lấy ra gạo? Đó là thứ đồ quý giá, nhà ta là người dẫn đường của ngươi, ngươi sẽ báo đáp phải không?”
Chưa đợi Quý Thiên Nhu kịp mở miêng, Lăng hàm đi ở ngoài cùng nhìn thấy, đến lôi Mạnh Tiểu Nghệ đi.
Mạnh Tiểu Nghệ vênh khuôn mặt xinh đẹp lên, “Ta nói sai sao? Bọn họ một lớn hai nhỏ, có thể tìm được bao nhiêu lương thực chứ? Còn chẳng phải muốn dựa dẫm vào chúng ta bố thí sao, lấy chút đồ thì đã làm sao?”
Lăng Chi Dao và hai huynh muội Quý Nhụy, Quý Thâm đi cùng nhau.
Có hai đứa trẻ dẫn đường, Lăng Chi Dao cũng không cần gậy dò đường nữa.
Quý Thiên Nhu quan sát một lúc, phát hiện Lăng Chi Dao đi cũng không chậm, so với đêm qua khi bọn họ đưa Lăng Chi Dao về, Lăng Chi Dao đi lại nhanh hơn nhiều.
Lăng Chi Dao cảm nhận được ánh mắt của Quý Thiên Nhu, chủ động nói: “Quý nương tử, mắt ta không hoàn toàn mù, ban ngày có thể nhìn thấy ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-dan-con-chay-nan-toi-mang-ca-thon-lam-giau/3858539/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.