Quý Thâm mở tay nải ra, bên trong trống không, chứ đừng nói đến khoai lang sấy.
Thậm chí cả mảnh vụn cũng không có! “Nhụy Nhụy, châm lửa!”
“Chúng ta nướng nó lên ăn!”
Quý Thâm tóm lấy cái đuôi của con chuột xám.
Cậu phồng má, nghiến răng nghiến lợi nói.
Con chuột xám đó một hơi ăn hết sạch khẩu phần ăn trong ba ngày của hai huynh muội bọn họ!
Quý Nhụy rất phối hợp, một chân đá đổ cái cây khô cao gấp đôi người bé, kéo cái cây ném nó vào đống lửa.
Con chuột xám không bị Quý Thâm dọa sợ, mà ngược lại lại bị hành động của Quý Nhụy dọa.
Hai cái chân trước ôm nhau, liên tục gật đầu.
Giống như là đang xin lỗi vậy.
“Ca ca, con chuột này biết cúi đầu!” Quý Nhụy dường như phát hiện ra châu lục mới, vây quanh con chuột xám nói: “Gật một cái nữa đi!”
Con chuột xám “chít” một tiếng, vẫy đuôi thoát khỏi sự trói buộc của Quý Thâm, xoay một vòng trong không trung, sau khi vững vàng hạ cánh lại quay tròn mấy vòng tròn dưới đất, cái đuôi nhỏ quét qua quét lại, quét sạch cả đất đá trên mặt đất.
“Ca ca, trên mặt đất có vết nứt!”
Quý Thiên Nhu nghe vậy, liếc nhìn qua một cái, quả đúng là.
Hai mắt Quý Thâm sáng lên.
“Là hầm!”
Giọng cậu rất to và rõ ràng, vô cùng tự tin.
Quý Thiên Nhu nhịn cảm giác muốn xoa cái đầu bé nhỏ của cậu, hỏi: “Sao con biết đây là hầm?”
“Chính là hầm.”
Quý Thâm ngồi xổm xuống chỉ vào, nghiêng đầu, chính là con chuột xám không chạy trốn đi: “Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-dan-con-chay-nan-toi-mang-ca-thon-lam-giau/3858523/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.