“Đừng đánh muội muội ta!”
“Đồ súc sinh! Nếu không chịu buông tay ra thì ta sẽ lột da ngươi ra đấy!”
“Chết tiệt, sao sức lực của một tiểu cô nương lại mạnh hơn cả ta chứ!”
Bực chết đi được.
Quý Thiên Nhu mất kiên nhẫn xoay người lại.
Từ khi nào mà trong cái căn cứ đổ nát mười người ở này lại trở nên náo nhiệt như vậy? Không đúng!
Quý Thiên Nhu từ từ ngồi dậy.
Chịu ảnh hưởng bởi bức xạ biến dị của ngày tận thế, nhân loại chết dần chết mòn, sáu năm sau ngày tận thế, cô không còn nghe thấy tiếng của trẻ con nữa.
Nhìn xung quanh, cô phát hiện mình đang ở trong một cái lán cỏ khô bốc mùi.
Bên ngoài lán cỏ có một tiểu nam hài, bị người ta túm cổ đè xuống dưới đất.
Cậu bé nghẹn đỏ bừng mặt, liều mạng bò về phía trước.
Phía trước, một tiểu cô nương người đầy bụi bẩn cuộn tròn trên đống cỏ khô, bên cạnh còn có một gã đàn ông bịt mặt không ngừng đạp tiểu cô nương!
“Ngươi có buông tay ra không! Có buông ra không!”
Nam nhân đá mệt rồi, quay sang bẻ tay tiểu cô nương, tiểu cô nương tuy gầy, nhưng sức lực lại không hề nhỏ.
Hắn bẻ tay bé đỏ cả lên, nhưng tiểu cô nương lại không hề lay động.
“Được thôi, đây là ngươi ép ta đó! Vị thịt người, ta còn chưa thử qua bao giờ!”
Nam nhân run run nhấc hòn đá to hơn cả đầu hắn lên, ánh mắt tràn ngập ác ý.
“Đi chết đi!”
Gã ném mạnh hòn đá vào tiểu cô nương.
‘Nhụy Nhụy ...” Hai tay tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mang-dan-con-chay-nan-toi-mang-ca-thon-lam-giau/3858515/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.