Ba người ngồi trong một quán ăn Quảng Đông, chờ bếp lên món. Quán này Hạ Tuế tìm trên mạng, thấy đánh giá khá tốt về hương vị, không gian cũng ổn, giá cả phải chăng, lại nằm trong trung tâm thương mại gần bệnh viện thú y.
Đang đúng giờ cơm trưa nên quán đông nghịt, náo nhiệt vô cùng, chỉ có bàn của Hạ Tuế là chìm trong im lặng, chẳng ai nói với ai câu nào. Cậu không ngờ bữa cơm ba người lại lâm vào tình cảnh này. Ban đầu, cậu nghĩ đi ăn riêng với Hứa Thanh Dã có lẽ sẽ hơi ngại, nên mới rủ thêm Tào Cố, người vốn nói nhiều. Thế nhưng, từ lúc Tào Cố chạm mặt Hứa Thanh Dã với bộ dạng vừa nãy, cậu ta bỗng dưng nói chuyện kiệm lời hẳn, những câu có thể dùng một từ thì nhất quyết không dùng hai.
Thấy vậy, Hạ Tuế đành phải tự mình tìm chủ đề.
Cậu bắt chuyện với Tào Cố trước: “Học kỳ này anh còn nhiều tiết không?”
Tào Cố lén liếc Hứa Thanh Dã, trả lời: “Không nhiều lắm, chắc chắn sẽ không ảnh hưởng đến việc thực tập.”
Hạ Tuế: “…”
Cậu quay sang nói chuyện với Hứa Thanh Dã. Suy nghĩ nát óc một hồi, cậu vẫn chẳng biết nên bắt chuyện thế nào vì hai người không có nhiều điểm chung, cuối cùng đành quay lại chủ đề học hành: “Chuyên ngành của cậu bận lắm không?”
Hứa Thanh Dã đáp: “Không bận lắm, vẫn còn thời gian rảnh để đến công ty.”
Hạ Tuế: “…”
Ha ha, lạnh nhạt ghê. Cậu nghe là biết Hứa Thanh Dã cố tình trả lời theo ý của Tào Cố.
Hạ Tuế rùng mình, nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mac-nu-trang-toi-bi-ban-cung-phong-theo-doi/4668266/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.