Tôi giật mình, phản ứng đầu tiên dĩ nhiên là khẩn trương rời tầm mắt đi.
Ngu Vân Tri nhìn tôi, lại nhìn nhân viên phục vụ.
Cậu ấy cởi áo khoác, tiến tới gần tôi.
Từng tiếng bước chân nhẹ mà trầm ổn của cậu ấy như đang bước lên trái tim tôi vậy.
Cậu ấy đã cách tôi rất gần rồi.
Tôi thậm chí còn ngửi được mùi bạc hà nhàn nhạt trên người cậu ấy nữa.
Ngu Vân Tri nhìn qua tôi rồi nói với nhân viên phục vụ, giọng cậu ấy lãnh đạm vô cùng, “Cô bị đuổi việc.”
Nhân viên phục vụ kinh ngạc.
Ngu Vân Tri không nói thêm gì nữa, ra hiệu bảo nhân viên phục vụ rời đi, sau đó tao nhã ngồi xuống.
Tôi hơi sửng sốt, “Nhà hàng này bây giờ là của cậu à?”
Ngu Vân Tri dừng một chút rồi gật gật đầu.
Tôi dùng khóe mắt nhìn nhân viên phục vụ đang không biết làm thế nào, tôi do dự một chút, vẫn là quyết định không mở miệng xin hộ cô ấy.
Tôi không muốn chỉ vì chuyện này mà khiến Ngu Vân Tri không vui.
Cho nên cũng chỉ ngồi yên nhìn nhân viên phục vụ vành mắt đỏ hoe rời đi.
Ngu Vân Tri hơi nhíu mày, bảo, “Vẫn còn nhìn? Không nỡ à? Vậy thì đuổi theo đi. Cô ta giờ đã thất nghiệp rồi đấy, lúc này là lúc cảm xúc yếu đuối nhất, cậu chỉ cần đi theo an ủi một chút, nhất định là dễ như trở bàn tay.”
Tôi cười khổ, “Cậu nói gì thế? Tớ không có ý gì khác với cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mac-benh-nan-y/2407147/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.