Edit: Cánh Cụt
Đàn piano được đặt ở cạnh cầu thang trong phòng khách, Giang Đản đi rồi lại tới thêm một chuyến nữa, chất đầy tủ lạnh của bọn họ.
Bởi vì cánh tay Giải Biệt Đinh không dùng lực được nên Mộc Dương cứ bướng bỉnh đòi di chuyển bằng cách chống nạng.
Kết quả lần đầu Giải Biệt Đinh buông tay thì suýt nữa cậu đã té ngã, khi được đỡ lấy cậu lại quật cường mà đẩy tay Giải Biệt Đinh ra: “Đi thêm vài lần là được.”
Giải Biệt Đinh cũng không dìu cậu nữa, chỉ đứng đằng say Mộc Dương, ở một khoảng cách không xa không gần mà nhìn cậu thất tha thất thểu đi về phía trước.
Phía trước không có anh.
Ngày phẫu thuật đang đến gần, cuộc tình hai tháng mà Mộc Dương nói cũng ngày càng ít dần.
Giải Biệt Đinh nhìn ngón áp út của Mộc Dương, nơi đó trống không, không có bất cứ thứ gì.
Từ ngày đầu tiên đến thành nhỏ tìm Mộc Dương, anh đã nhận ra rằng kiếp này Mộc Dương chỉ đeo chiếc nhẫn mà cậu đeo suốt 5 năm trong kiếp trước đúng một lần vào ngày cưới.
Giải Biệt Đinh vốn không phải người nghĩ nhiều, nhưng hôm nay khi nhìn Mộc Dương hất tay anh muốn thử tự lập, trong lòng anh vẫn có cơn đau dai dẳng.
Nhưng may là anh có thể chịu đựng.
Dùng nạng cũng không quá khó, Mộc Dương đi một đoạn là quen, phản ứng đầu tiên chính là quay đầu lại vui mừng nói với Giải Biệt Đinh: “Em có thể tự đi rồi!”
Giải Biệt Đinh đứng cách đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mac-benh-nan-y-ten-rac-roi-quay-sang-theo-duoi-phat-he/2285851/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.