Vô Cấu sơn, bạch vân phiêu diêu, tựa như nhân gian tiên cảnh.
Sở Lan đang ngủ say, đột nhiên bị tiếng gõ cửa đánh thức: "Sư đệ! Sở sư đệ, ngươi còn đang ngủ hả? Diệt Ma điển lễ sắp bắt đầu! Mọi người còn đang chờ ngươi kìa!"
Sở Lan cảm thấy vô cùng phiền, kéo chăn lên che đầu, không muốn nghe thấy tiếng gõ cửa không ngừng kia. Nhưng hai chữ "Diệt Ma" lọt vào tai, y kinh hãi đến mức lập tức vén chăn, mở to hai mắt, bật dậy, vội vàng mặc y phục, chải đầu.
CHẾT TIỆT CHẾT TIỆT!
Mình thực sự ngủ quên, hôm nay Diệt Ma Đại Điển ngày quan trọng như vậy.
Sở Lan vội vàng mở cửa, nhìn thấy sư huynh Trì Tụng đang đầm đìa mồ hôi. Trì Tụng nắm lấy cánh tay Sở Lan, vừa đi ra vừa vội vàng nói: "Ngủ, giờ này ngươi còn ngủ! biết muộn lắm rồi không! Đi đi đi theo ta đến Hội Tiên Tràng."
Bước ra khỏi sân Nghinh Húc Viện, Trì Tụng lập tức ngự kiếm bay lên không trung, chưa thấy bóng dáng Sở Lan đâu, quay đầu nhìn lại thì thấy Sở Lan vẫn ở chỗ cũ. Thì ra kiếm của Sở Lan còn chưa thụy tỉnh, nó mềm đến mức căn bản không thể đặt chân.
(Thụy tỉnh: thức giấc)
Không còn cách nào khác, Trì Tụng chỉ có thể bay về phía sau, kéo Sở Lan lên kiếm rồi cùng nhau lao đến điểm hẹn.
Sở Lan cung tay cười nói: "Đa tạ Trì ca ca."
Sở Lan luôn làm khá nhiều việc tuy không thành công mấy, nhưng vẫn là nhiều hơn thất bại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ma-ton-thanh-tu-nhan-cua-ta/2720273/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.